THẤT DẠ TUYẾT - Trang 75

sinh ngu muội. Ngươi, có chấp nhận không?”
“…hay là muốn bị kỳ thị, bị giam cầm, bị móc mắt để rồi sống cả đời trong
bóng tối?”
“Thả ta ra!” Hắn ra sức gõ vào vách tường, nhớ ra hôm nay là ngày cuối
trong kỳ hạn mà tộc trưởng nói, tâm hồn như muốn vỡ tan, bấp chấp tất cả
gào lên thật lớn: “Chỉ cần ngươi thả ta ra!”
Đột nhiên bóng đêm vỡ tan ra, ánh sáng làm mắt hắn chói lòa, tất cả biến
thành trống rỗng.
Trong cái không gian màu trắng mênh mông đó, có màu máu xẹt qua xẹt
lại, cùng với những tiếng rú gào thảm thiết.
“Đó là… đó là… máu và lửa!”

“Đêm hôm ấy…” Nàng khẽ cụp mắt lại, ngữ điệu nhuốm màu bi thương và
cừu hận.
“Câm miệng!” Hắn bất ngờ gầm gừ thành tiếng, rồi không thể nào khống
chế được bản thân mình nữa, nộ hỏa bùng phát, vươn tay chụp lấy cổ họng
Tiết Tử Dạ!
“Câm miệng…” Hắn khàn khàn giọng quát, hai tay run run: “Câm miệng
cho ta!”
Tiết Tử Dạ bị ấn sát vào tường, kinh ngạc nhìn đôi mắt đã biến thành màu
ngọc lưu ly trước mặt mình, nhưng trong khoảnh khắc ấy, nàng cũng kịp
thời phát giác ra hắn muốn làm gì, nhắm ngay mắt lại trước khi hắn phát
động Đồng thuật.
“Nhìn ta đây!”
Hắn không chút nương tình đưa tay chọc vào mắt nàng, móng tay cơ hồ
bấm vào nhãn cầu: “Nhìn ta đây!”
Tiết Tử Dạ bị bức phải mở mắt, nhìn thẳng vào cặp yêu nhãn trước mắt,
nàng có cảm giác như có một sức mạnh cực lỳ to lớn đang xâm chiếm linh
hồn mình.
“Nghe đây, lập tức trả Long huyết châu lại cho ta! Bằng không… bằng
không.. ta sẽ khiến ngươi chết dần chết mòn.”
Sắc mặt hắn xanh xao mà dữ dội, tựa như ác quỷ Tu La… Minh Giới tại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.