THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1184

Đôi mắt đẹp Tề Hành khẽ cong cong, cười nói: “Uống nhiều hơn mấy

chén. Anh Tắc Thành để anh nghỉ ngơi trong thư phòng của anh ấy một
lúc.” Cậu ta biết con đường nhỏ của phủ Thịnh, thư phòng Trường Bách lại
tiếp giáp ngoại viện. Cậu ta có thể đi một mạch tìm đến ven hồ cũng không
có gì lạ.

Minh Lan không nói gì, lại một hồi vắng lặng yên tĩnh. Tề Hành nhìn

Minh Lan từ mày đến mi, đến lúm đồng tiền, đến đôi lúm đồng trinh nho
nhỏ nơi khoé miệng lại nhớ đến chuyện cũ (giờ mới biết, như thế trên mặt
Minh Lan có 4 cái lúm đấy ạ, thằng cu lớn nhà mình cũng thế, 2 cái lúm
đồng tiền hai cái lúm đồng trinh ở khóe miệng), bỗng nhiên có cơn giận
nảy lên trong lòng Tề Hành, cười gằn một tiếng:

‘Em Sáu đừng lo. Tháng trước Uy Bắc Hầu kết hôn, lúc mời rượu trong

bữa tiệc Cố Đô Đốc uống thay Thẩm quốc cữu rất nhiều rượu. Thẩm quốc
cữu nói, chờ đến lúc phủ Cố kết thân anh ấy sẽ có đi có lại…À! Tôi quên
mất! Sau này tôi không thể gọi em là em Sáu nữa, xét bối phận tôi phải gọi
em là mợ hai.’

Minh Lan nghe xong, im lặng không nói, một lúc lâu sau mới chầm

chậm nói: “Anh nói đúng.”

Tề Hành tức giận men rượu lại dâng lên, chốc lát đứng không vững, lảo

đảo dựa vào núi đá mới không ngã xuống, muốn nói mấy câu ác độc khiêu
khích Minh Lan cậu ta lại không nỡ. Hai người im lặng hồi lâu.

Tề Hành cảm thấy bực bội, không kìm lòng được mà nói: “Tôi có một

câu, giữ ở trong lòng đã lâu. Hôm nay muốn hỏi em, hy vọng em thành thật
trả lời.”

Minh Lan thản nhiên nói: “Hỏi đi.”

Tề Hành đứng thẳng người lên, hít một hơi thật sâu, gương mặt đẹp đẽ

tựa ngọc thạch khắc thành nghiêm nghị, nói: “Mấy năm gần đây, tình cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.