THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1196

thấy mất mát.”

Nhược Mi khẽ cười lạnh nói: “Hai đứa đều có phúc, có cha mẹ thương

tiếc, không cần em bận tâm.”

Bích Ti yểu điệu che miệng nhỏ cười nói: “Cửu Nhi không cần nói, Lưu

ma ma vốn đã không định cho em ấy làm hầu gái hồi môn rồi, chẳng qua là
để trong viện chúng ta sống thoải mái mấy năm thôi. Còn chị Yến Thảo, ha
ha, mẹ chị ta sợ theo cô chủ sang nhà chồng chịu khổ nên từ trước đã đến
chỗ Phòng ma ma xin tự lo việc kết hôn, ai biết người tính không bằng trời
tính, nhà chồng cô chủ giờ so với nhà mẹ đẻ còn mạnh hơn nhiều! Lúc này
đổi ý không kịp rồi, cô chủ chúng ta là thế nào, có gì mà không nhìn ra?!”

Đan Quất nghe mấy đứa càng nói càng kỳ cục, trầm mặt xuống quát lớn:

“Chuyện chủ nhân chúng ta cũng có thể bình luận?! Cô chủ tính tình lương
thiện, không muốn chia rẽ ruột thịt nhà người ta, lại nghe nói cha mẹ Yến
Thảo đã kiếm được con rể tốt rồi, lúc này mới để Yến Thảo lại, các em nói
lung tung cái gì?!… Vừa rồi em Tần Tang nói rất đúng, đi theo cô chủ sang
đó, ai cũng phải cẩn thận từ lời nói đến việc làm, giữ miệng cho tốt, đừng
có giống như phường tam cô lục bà không ra gì nói bậy nói bạ. Tính khí cô
chủ các em đều biết, không phải là mềm mỏng dễ lừa gạt đâu.

Đan Quất là hầu gái bậc nhất bình thường vẫn quản lý mấy đứa con gái

trong viện, tuy là người khoan dung phúc hậu nhưng mấy năm nay cũng
dần có phần uy nghiêm hơn. Bích Ti bĩu môi im lặng, Nhược Mi cũng cúi
đầu không nói gì.

Thúy Tụ tuy còn nhỏ nhưng lại lanh trí thông minh, thấy không khí căng

thẳng vội vã chạy qua lôi kéo ống tay áo Đan Quất làm nũng: “Chị gái tốt,
em có việc không hiểu, chị nói em nghe đi. Nghe nói hồi trước cô Cả lấy
chồng cũng chỉ mang đi bốn hầu gái, cô Tư cũng chỉ mang bốn người, tại
sao Cô Năm với cô chủ chúng ta mang nhiều người thế.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.