THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1197

Đan Quất nâng khóe miệng cười với con bé nói: “Sao có thể giống nhau,

cậu rể cả với cậu rể tư đều là nhà có tước, trong phủ có gì là thiếu, mang
nhiều hầu gái qua không ổn, cậu rể năm là nhà đọc sách, trong nhà nhân
khẩu đơn giản nên cần đưa thêm mấy người hầu hạ, đến cô chủ chúng ta,
… nghe Phòng ma ma nói, vị Cố tướng quân kia lập môn hộ khác, mới mở
phủ không lâu, trong phủ cũng không có tôi tớ đáng tin cậy, thế mới được
lợi cho con bé như em cũng có thể đi theo.”

Tiểu Đào đang cúi đầu dồn sức gặm quả đào bỗng ngẩng lên, khóe

miệng đầy nước chân chất hỏi: “Nhưng mà… em nghe nói hôn lễ của cô
chủ vẫn tổ chức ở phủ Ninh Viên hầu!”

Đan Quất quay lại cười nói: “Kết hôn là làm ở đó, lạy ông bà tổ tiên

nhận người thân xong sẽ về ở tại phủ tướng quân.”

Mọi người đồng loạt ồ lên một tiếng, bỗng nhiên tỉnh ngộ, lập tức đều

mang sắc mặt vui mừng, không có bề trên quản, phủ tướng quân chẳng phải
là để Minh Lan làm chủ? Ngày tháng của bọn họ trôi qua có thể dễ chịu
hơn rất nhiều.

Ngày mùng mười tháng ba, trời vừa tờ mờ sáng, phu nhân Bạc lão tướng

quân đã đến, Đan Quất lập tức dâng lên hai bao lì xì lớn, luôn mồm nói
“cực khổ rồi”, hầu gái bên cạnh Bạc lão phu nhân nhận lại.

Vừa thấy Minh Lan, khóe miệng Bạc lão phu nhân lộ ý cười nói: “Đúng

là đứa bé có phúc, quý phủ thực sự là nhà có phúc, con trai con rể đều có
tài!”

Vương thị đầy mặt vui vẻ, cung kính trả lời mấy câu ‘cám ơn bà chúc

phúc’.

Minh Lan tắm rửa xong được đặt trước gương, mặc trang phục theo đúng

nghi lễ. Bạc lão phu nhân tuy lớn tuổi nhưng tay vẫn rất vững vàng, giúp
Minh Lan se lông mặt[‘]vừa nhanh lại gọn gàng, Minh Lan chưa kịp kêu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.