THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1296

Trong lòng Đan Quất buồn phiền, nhưng không lộ chút nào ra khỏi

miệng: “Lấy thêm nho vừa mới đưa tới sáng nay, lấy đào ở kia ra cắt mấy
miếng.” Nói xong, tự mình đi đến tủ lấy trà để pha.

Tần Tang nghe thế liền đứng dậy đi làm, còn Lục Chi lại thấy khó hiểu: “

Không phải cô chủ nói muốn đi ngủ sớm mà?”

“Gọi ‘Phu nhân’ đi!” Đan Quất xụ mặt, lấy ra một bộ trà cụ ‘Hỉ thước

đậu cành’ bằng sứ tráng lớp men trắng mỏng: “Lão gia và phu nhân đang
muốn nói chuyện với nhau, trong phủ còn nhiều việc chưa xử lý xong đâu.”

Bích Ti che miệng cười khẽ: “Lại nói tiếp, lão gia rất buồn cười. Hôm

qua lão gia lại gọi chị Tần Tang là ‘Cái Táo’, với Tiểu Đào thì gọi là ‘Cái
Đào’, còn với tôi thì gọi là ‘Cái Mận’. Chị Đan Quất, lão gia gọi chị là gì
đấy?”

Đan Quất xách ấm nước từ bếp lò cạnh cửa lại pha trà, nghiêm giọng

nói: “Mới hai ngày không bị quản chế, miệng em lại bắt đầu nói bậy nói bạ
rồi à? Lão gia mà em cũng dám đặt điều. Người trong phủ mà nghe được,
còn trách phủ Thịnh ra ngoài không có phép tắc đấy!”

Tần Tang bê đĩa hoa quả tươi đã xắt miếng bước vào. Lục Chi lấy ra cáí

bát thuỷ tinh dáng hoa sen dài sáu tấc. Hai người rửa tay bày hoa quả lên,
vừa xếp hoa quả, Lục Chi vừa nói: “Mang cái đứa này ra cho Thôi ma ma
nghiêm khắc phạt một trận cho biết.”

Thải Hoàn nhìn các nàng làm việc ăn ý với nhau, không chen tay vào

nổi, liền cười nói: “Em Bích Ti còn nhỏ, còn chưa hiểu chuyện nên sẽ có
sai sót, đều là chị em nhà mình cả mà đừng nói cho Thôi ma ma.”

Lục Chi thấy khó thở. Ánh mắt Đan Quất mang theo chút do dự, chỉ có

Tần Tang ngẩng đầu, mỉm cưới nói: “Bích Ti à! Nhắc nhở em thôi. Chúng
ta đều đi theo phu nhân từ nhỏ, tính cô chủ thế nào em còn không hiểu à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.