THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1459

Minh Lan nghe mà không nói gì, khóe miệng Hoa Lan hơi hiện lên vệt

cười yếu ớt: “Anh rể em nhìn vết thương của Thực nhi cũng sợ đến chảy
mồ hôi, tức không chịu nổi lại không có chỗ phát tiết liền…” ha ha “chị
cười quái lạ, “Bà già đáng chết này đã nhét cho chị bảy tám đứa hầu ngủ,
anh rể em hôm đó liền lôi hai đứa cầm đầu, mỗi đứa đánh năm mươi roi,
đánh gần chết xong ném ra ngoài cửa lớn phủ Trung Cần bá! Hai đứa khác
thì lột sạch quần áo, bắt bọn nó trần truồng quỳ gối trong viện cả một đêm,
ngày hôm sau bọn nó bị bệnh liền bị nâng ra ngoài.Còn lại mấy đứa giờ vô
cùng nề nếp, mặt cũng không dám ngẩng lên, chỉ lo anh rể em giận cá chém
thớt.”

Minh Lan bật cười: “Còn có việc này.”

“Bà già đáng chết sau khi biết lại náo loạn một trận, chị lúc đó liền lấy

một cây trâm chỉ vào họng nói ‘bà nếu lại muốn nói một câu ôm con của tôi
đi, tôi lập tức chết tại chỗ’, bà ta không thể làm gì đành đi đánh chửi con
trai bà ta, làm anh rể em cả mặt đều bị thương, mấy ngày cũng không thể ra
ngoài gặp người.”

Kể xong câu chuyện lâm li chấn động, hai chị em thật lâu không nói gì,

đầu dựa vào nhau đều đau buồn. Hoa Lan mới nói: “Rốt cuộc là bao giờ
mới kết thúc! Chị bây giờ vẫn sợ sệt hàng ngày, sợ bà ta lại nghĩ ra cái yêu
sách gì.”

“Vậy… Không phải là không có biện pháp trị tận gốc.” Minh Lan xa xôi

nói một câu.

Hoa Lan lập tức thẳng người dậy, hai mắt tỏa sáng, cầm tay Minh Lan

khẽ gọi: “Có biện pháp gì? Nói mau nói mau!”

Minh Lan trầm ngâm không nói, Hoa Lan cuống lên, liên tục truy hỏi,

lắc Minh Lan đến choáng váng đầu, Minh Lan khổ sở nói: “Đây không phải
chuyện tốt đẹp gì, chẳng qua là ý đồ xấu thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.