THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1559

lại cúi đầu xuống. Sắc mặt Cố Đình Diệp càng trầm xuống nhưng cũng
không nói chuyện.

Minh Lan âm thầm than thở, tên này có thể nói ra một câu không!

“Cậu hai… Nhị gia.” Thu nương rưng rưng nửa ngày, cuối cùng nhịn

không được, giọng nói hơi run, “Thân thể ngài có khỏe mạnh không?
Những năm qua không có ai hầu hạ bên cạnh, ngài ở bên ngoài sống có tốt
không?”

Cố Đình Diệp đang suy nghĩ, suýt chút nữa thuận miệng muốn trả lời

một hai câu, chợt nhớ tới Minh Lan đang ngồi bên cạnh, hắn giương mắt
nhìn nàng một chút, chỉ thấy trên gương mặt nàng cũng không hiện vẻ
không vui, chỉ cầm bát trà khẽ cau mày. Hắn giờ mới cảm thấy Thu Nương
có chút thất lễ, lập tức không nhìn lại Thu Nương. Thu Nương thấy Cố
Đình Diệp không những không trả lời, ánh mắt còn lạnh nhạt hơn, trong
lòng lạnh lẽo.

Minh Lan không có phản hứng gì nhưng Thúy Vi đứng một bên thấy rõ,

tiến lên một bước cung kính cao giọng nói: “Cô Thu, thứ lỗi cho tôi nhiều
lời. Lão gia phu nhân đều đang ở đây, sao cô có thể tùy ý mở miệng nói
chuyện?” Trên mặt chị ta khách khí, trong lòng lại rất là tức tối, vị này cũng
là loại tiện nhân! Vừa rồi còn tự nói mình là nô tỳ, có loại nô tỳ ở trước mặt
chủ tự ý nói chuyện sao!

Thu Nương kinh hoảng run rẩy, nhìn Cố Đình Diệp không giúp mình, đã

thấy hắn đang bình tĩnh nhìn phu nhân, trong lòng chị ta khổ sở, miệng
luôn mồm nói: “Đều là nô tỳ không đúng, nô tỳ nhiều năm không gặp lão
gia, có chút thất thố.”

“Vừa nãy lão gia nói không thích hợp, cuối cùng là nói chuyện gì?”

Minh Lan cố hết sức nhịn cơm buồn ngủ, đoan trang mỉm cười nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.