THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 156

cơ chứ.” Khổng ma ma vừa nói, một bên tùy ý liếc nhìn Hoa Lan, Hoa Lan
tựa hồ được khích lệ, đoan đoan chính chính ngồi, lưng ưỡn thẳng tắp, ánh
mắt chờ đợi, phảng phất như dùng ngôn ngữ tay chân thể hiện quyết tâm
vậy.

“Ma ma lần này có thể tới đây, thực sự là nhờ phúc của mẫu thân. Sau

này, khi rảnh rỗi không dạy Hoa nhi học, ma ma hãy cùng chúng ta nói
chuyện trong kinh, để cho mấy người quê mùa chúng ta quanh năm ở bên
ngoài được mở mang kiến thức.” Vương thị nói.

“Từ Tuyền Châu đến Đăng Châu, từ nam tới bắc, dân cư đông đúc của

cải dồi dào, trời cao bể rộng, phu nhân đã từng gặp qua núi cao sông sâu,
còn hiểu được phong tục trời nam đất bắc, kiến thức hiện nay còn hơn cả bà
già cả đời chưa từng đi đâu như tôi, phu nhân khiêm tốn quá rồi.” Khổng
ma ma khiêm nhường mỉm cười, lời này dỗ Vương thị đến độ lỗ chân lông
toàn thân đều nở ra, khoan khoái thoải mái, cười không khép miệng.

Lời ma ma này nói rất chậm rãi, nhưng không làm người khác cảm thấy

rề rà, cũng không nói nhiều lời nhưng mỗi câu đều vừa đúng trọng điểm
khiến người nghe đều thấy lọt tai, vừa cung kính lại vừa thoải mái. Minh
Lan ở một bên nhìn thấy vô cùng bội phục. Vương thị và Hoa Lan vốn cho
rằng sẽ mời tới một vị ma ma nghiêm khắc, đã chuẩn bị tốt để chịu khổ,
không ngờ Khổng ma ma lại thân thiện hiền hòa như vậy nên vui mừng
hơn, càng thêm cảm kích lão thái thái. Vương thị vốn đã sớm chuẩn bị
phòng ốc và người hầu cho Khổng ma ma nhưng bà uyển chuyển tỏ ý
muốn trước tiên ở Thọ An đường một đêm, cùng lão thái thái hàn huyên ôn
chuyện, Vương thị đương nhiên vâng lời.

Màn đêm buông xuống, Khổng ma ma ngủ tại noãn các[‘] của Thịnh lão

thái thái.

[‘] Phòng ngủ thời xưa có lò sưởi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.