THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1563

Minh Lan biết ý của hắn, mỉm cười nói: “Mới đi lần đầu tiên, sao có thể

có việc gì? Có điều, em ăn bữa cơm ở đó.” Nàng làm vẻ lo lắng, “Không có
việc gì chứ?”

Cố Đình Diệp ngẩn ra cười mắng: “Giờ mới lo, có chuyện cũng không

chữa được rồi!”

Minh Lan thấy tâm tình của hắn tốt hơn chút ít, trong lồng ngực ôm sổ

sách cười khúc khích đến gần, cẩn thận hỏi: “Mấy người Dung nhi đã đến
chỗ ở, Thúy Vi sẽ lo liệu ổn thỏa. Em nghĩ nên để Hoa ma ma coi chừng
bên đó, chàng nói xem?” Mấy ngày quan sát, Hoa ma ma vẫn phải dùng.
Quan trọng là, bà ta do chi trưởng đưa tới.

“Em quyết định là được.”Vẻ mặt Cố Đình Diệp lạnh nhạt.

Minh Lan biết tốt nhất không nên hỏi nhưng không nhịn được trong lòng

khó chịu như mèo cào, cuối cùng vẫn không dừng được mở miệng nói:
“Chàng…” Chỉ nói một chữ liền dừng lại, không biết nên hỏi thế nào.

Nàng đang khó nói, Cố Đình Diệp lại tự mở miệng, mắt hắn nhìn đỉnh

giường gỗ đàn hương chạm hình cây lựu, giống như lầm bầm nói: “Dung
nhi tính tình quật cường, từng cầm tảng đá đập vỡ chum nước lớn, là hồi
bốn tuổi thôi? Hay là năm tuổi nhỉ.”

Minh Lan giật nẩy cả mình: Tư Mã đập chum?!

(*)Tư Mã Quang là một nhà sử học, học giả Trung Quốc, thừa tướng thời

nhà Tống. Ông là tác giả của cuối sử nổi tiếng Tư trị thông giám. Tư Mã
Quang và mấy bạn nhỏ cùng chơi đùa trong vườn. Trong vườn có một
chiếc chum lớn, có một cậu bé tinh nghịch, đã trèo lên miệng chiếc chum
lớn đựng đầy nước, không may bị rơi vào trong chum. Bọn trẻ vô cùng sợ
hãi, đứa thì trèo lên chum, giơ tay để túm lấy, đứa thì kêu thét lên, đứa thì
không biết phải làm thế nào, đứa thì chạy đi tìm người lớn, tiếng kêu cứu
vang lên ầm ĩ. Chỉ có cậu bé Tư Mã Quang 7 tuổi là bình tĩnh nhất, cậu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.