THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1599

còn có Đan Quất, con bé này bệnh cũ lại tái phát rồi. Mấy đứa ở sát vách
nhau, nhất định là sớm biết chuyện Nhược Mi kia, có điều ngại tình cảm
chị em nên nhẹ dạ che giấu đi, sau này tôi sẽ nói với nó.”

Sắc mặt Thúy Vi không dễ chịu, cười khổ: “Phu nhân, trong lòng ngài rõ

ràng là tốt rồi, ôi…”

Đang nói chuyện, ngoài sân vang lên một hồi tiếng hô ‘lão gia trở về’.

Một luồng gió thổi thanh âm vào , mành bị vén lên, Cố Đình Diệp soải

bước ngẩng đầu vào phòng. Thúy Vi cúi chào thỉnh an xong liên cáo lui.
Minh Lan định đứng dậy lại bị đẩy trở về. Cố Đình Diệp thấy sắc mặt Minh
Lan trắng bệch liền khẽ khàng: “Em nghỉ ngơi, đừng đứng dậy.”

Minh Lan cũng không khăng khăng, chỉ gọi Hạ Trúc đến giúp thay y

phục. Nàng dựa nghiêng nghiêng vào giường nhìn lông mày người kia cao
cao lộ ra tâm tình vui vẻ liền mỉm cười hỏi: “Lão gia cao hứng như vậy hẳn
là…”

Cố Đình Diệp đứng thẳng, quan phục màu tím khảm bảo thạch đỏ sậm

sáng lấp lánh, cẩm bào thắt đai ngọc càng hiện ra vẻ thành thục anh tuấn,
khí chất xuất chúng. Hắn quay lại nhìn thấy Minh Lan mở to mắt mong
chờ, sáng ngời lấp lánh.

Hắn giờ mới trừng mắt cười mắng: “Không phải thăng quan phát tài!”

Minh Lan bị đọc vị, ngượng ngùng cười cười, lại không có tinh thần dựa

lại vào giường. Cố Đình Diệp đổi sang thân áo mặc ở nhà bằng gấm vân
mây bạc, phất tay cho Hạ Trúc đi, ngồi xuống bên cạnh Minh Lan, sờ sờ túi
ấm trên bụng nàng hỏi: “Còn đau không?”

Minh Lan thả vành tai mềm mại, lắc đầu một cái: “Chỉ là không có sức.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.