THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1685

lang hổ báo, nhóm tá điền bị kìm kẹp chặt chẽ, lại không biết đi đâu tìm
ngự sử ngôn quan cáo trạng, mấy lần quật khởi đều bị đàn áp, ngược lại còn
bị bóc lột nặng nề hơn.

Viền mắt Minh Lan rơm rớm, nàng không cách nào tưởng tượng được

loại tình cảnh này, trong lòng bất giác bừng lên lửa giận, đến cổ đại nhiều
năm như vậy, nàng chưa từng căm ghét hay hận thù người nào. Bên trong
mỗi người đàn bà đều ẩn núp một con thiêu thân, có thể nói khi bị sinh tồn
bức bách, vì xã hội và chế độ bất công, có thể vì kẻ như Ngô Quang mà
phát rồ ư? Minh Lan chỉ mong sao bọn chúng chết đi, từng đứa từng đứa
một!

Nét mặt Cố Đình Diệp u ám sa sầm, mang vẻ hung ác, nói với Minh Lan:

“Tôi cũng từng loáng thoáng nghe qua, nhưng cũng không biết chân tướng
là thế nào, không ngờ lại sinh ra một đám súc sinh thế này, tôi để lại người
cho em xử lý bọn chúng! Cứ trói lại tống đến nha môn.”

Bộc phát cơn giận rồi, Cố Đình Diệp thở sâu mấy lần, rồi cười lạnh nói

tiếp: “Lại còn dám áp chế chủ tử, đám lưu manh này chắc là chán sống rồi!
Chắc sống thoải mái quá lâu rồi! Ti gì cung gì, thiên hạ lấy đâu ra nhiều
quý nhân như vậy! Chẳng qua ỷ vào tiên đế nhân từ mà cầm tiền vênh váo,
hếch mặt sĩ diện, thu nhập một tòa thôn trang một năm là ba ngàn lượng,
chẳng qua chỉ mười hai mười ba vụ mùa mà nợ tô đến hai vạn lượng?! Mấy
năm nay nơi này gặp họa à, thế sao tôi chẳng biết gì? Để xem đứa nào dám
ra đây lý luận!”

Minh Lan cúi đầu, hồi lâu không nói gì, khẽ thở dài: “Nếu có thể sảng

khoái trút như vậy, em đã sớm trút ra rồi.”

“Em cố kỵ gì chứ?”

“Không phải cố kỵ, chỉ là…” Nàng than nhẹ, “Nhiều năm trước, cha em

có vị đồng niên họ Khâu, bác Khâu cho rằng Tam vương gia có thể đăng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.