THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1729

Minh Lan giống như lần đầu nghe nói, chậm rãi đáp một tiếng: “Ấy… ”

Tuy nói đưa vợ lẽ chen vào giữa vợ chồng nhà người ta rất vô đạo đức,

nhưng mà người không vì mình trời tru đất diệt. Mụ yêu quái kia dằn vặt
Hoa Lan, số người nhét vào phòng Hoa Lan cũng đủ xếp một hàng dài, giờ
cho bà ta nếm thử hương vị này. Nên làm! Minh Lan chẳng thấy chút gánh
nặng nào cả.

“… Viên phu nhân thật là hiền lành.” Ánh mắt Minh Lan rất thuần khiết.

Thịnh lão phu nhân như cười như không nhìn cháu gái một cái. Minh

Lan đột nhiên chột dạ, mặt đỏ lên cúi đầu xuống.

Toàn nhi được nhũ mẫu ôm ở sau giường la hán, vẫn chơi đùa với dây

đeo nhẫn trước ngực, ngón tay nhỏ xíu luồn vào nhẫn, rộng quá, hai ngón
vẫn quá rộng, cuối cùng nó nhét nắm tay nhỏ vào, bốn ngón tay đưa vào, oa
oa, bị kẹt tay vào trong nhẫn! Ngọc cổ nhẵn mịn cũng không làm thằng bé
bị đau. Toàn nhi liên tục vung cánh tay nhỏ, vùng mãi cũng không tuột ra,
cũng không nhét vào được, liền giơ nắm tay nhỏ chui vào trong lồng ngực
lão phu nhân nhờ giải vây.

Thịnh lão phu nhân đành phải dụ dỗ giúp thằng bé cởi nhẫn ra, lúc này

hầu gái bên ngoài cao giọng báo: “Lão gia cùng tam gia đến.”

Nữ quyến trong phòng, ngoại trừ lão phu nhân còn lại cùng nhau đứng

lên, chỉnh lại trang phục hành lễ. Thịnh Hoành cùng Trường Phong trước
sau vào trong nhà, lúc này Toàn nhi đang nằm úp sấp vào bả vai lão phu
nhân ngâm nga, cánh tay ngắn mở ra, hướng về phía Thịnh Hoành vui vẻ
kêu lên.

Cha Thịnh trung niên đã phát tướng, nhìn thấy cháu trai lập tức mềm cả

lòng, hành lễ với thái phu nhân xong liền cười giơ tay ôm Toàn nhi ngồi
vào bên giường la hán, đặt nhóc mập lên đầu gối trêu chọc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.