THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1738

“Sau đó để anh Liễu giả vờ bị làm khó một hồi, để họ Tưởng tự mình

đứng ra, lấy cớ là phải giữ đạo hiếu sợ làm trễ nải con gái nhà họ Liễu nên
hủy hôn ước, như vậy người ngoài nghe cũng thuyết phục.” Thịnh Hoành
sớm đã lên toàn bộ kế hoạch.

“Việc này khó tránh có người nói ra nói vào. Chúng ta mặt ngoài chịu

thiệt, để cho họ Liễu có thể diện, bọn họ nhớ ơn sau này sẽ càng dẫn dắt
Phong nhi!”

Hai mẹ con ngươi một lời ta một câu, hoàn toàn không cho người khác

có chỗ xen mồm. Vương thị nôn nao muốn chết, chỉ hận đầu óc không linh
động, trong khoảng thời gian ngắn không nghĩ ra lý do gì để phản đối.
Minh Lan kiên quyết cúi đầu, không tiếp xúc ánh mắt với Vương thị. Đây
thật sự là một việc hôn nhân tốt, chính là nàng giờ cũng không nghĩ ra chỗ
nào không ổn.

Lão phu nhân quay qua, ánh mắt yêu thương nhìn Trường Phong. Dù gì

thì cũng là chính mình nhìn lớn lên, cũng mong cho thằng bé sống một đời
trôi chảy. Người xuất sĩ từ họ Liễu không ít, dù chức quan không cao thì ít
nhiều cũng có năng lực, tương lai Trường Phong cũng coi như có chỗ dựa.

Thịnh Hoành lớn giọng bảo anh ta rập đầu lạy cảm ơn lão phu nhân.

“Cháu trai bất hiếu, lại làm phiền bà nội, để bà nội lớn tuổi như vậy còn

phải vì việc kết hôn của cháu mà vất vả, cháu thật sự áy náy.” Trường
Phong nói chuyện lúc nào cũng êm tai, đỏ mặt ngượng ngùng giống như bé
gái.

Lão phu nhân cười ha hả: “Có thể cưới được vợ hiền cho cháu, ta có

chạy hỏng chân già này thì cũng là tình nguyện.”

Cả nhà trêu chọc Trường Phong thêm vài câu, Thịnh Hoành liền bảo anh

ta trở về nhà đi học.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.