THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1740

nhà người khác. Hoa Lan thân thể không tốt, cần điều trị thì thôi không nói,
bảy cô tám dì nhà mẹ đẻ như ong vỡ tổ đến thôn trang họ Cố là muốn làm
cái gì? Muốn ăn bám hay tống tiền? Nhà họ Thịnh không cần mặt mũi nữa
sao?!”

Thịnh Hoành xưa nay yêu nhất là thanh danh, vừa nãy nghe Vương thị

nói không cảm thấy có vấn đề, giờ lại cảm thấy không thích hợp.

Sắc mặt Vương thị cực kỳ khó coi, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Chẳng phải là

chuyện nhỏ tí sao, giờ con bé Minh Lan nở mày nở mặt rồi, còn không định
giúp đỡ nhà mẹ đẻ một chút…”

Lão phu nhân cười lạnh vài tiếng, nhìn chằm chằm Vương thị chậm rãi

nói: “Kết hôn giờ mới được bao nhiêu tháng, chỗ Hoa nhi, chị với vợ thằng
Bách, còn có con bé Như kia nữa, trước sau con bé đã đưa bao nhiêu lễ
sang! Mấy tấm da hồ ly trắng kia, đồ ăn trang phục, tôi nhẫn nhịn không
nói, chị tưởng nhặt được ngoài đường, còn hận không thể kiếm nhiều hơn
mới tốt hả?”

Ngay trước mặt con mà bị quở trách, Vương thị cực kỳ xấu hổ và giận

dữ, mà bà ta cũng nghe ra lão phu nhân tức giận nên không dám cãi lại.
Minh Lan cung kính đứng lên, đoan chính đứng một bên. Nàng không
muốn nói hộ một chút nào. Mấy người nhà họ Thịnh thì thôi, dì Khang kia
nàng chỉ hy vọng ít gặp bà ta càng tốt, mỗi lần gặp là lại bị trách mắng một
hồi. Nàng cũng không phải là M, bị tát má trái còn giơ má phải ra.

Trong phòng yên lặng như tờ, lão phu nhận chậm rãi quét mắt qua vợ

chồng Thịnh Hoành, dường như có thâm ý nói một câu: “Như Phong nhi
hôm nay, nếu là việc hôn nhân tốt, tôi dù có kéo bộ xương già này cũng đi
thu xếp! Họ Cố thì sao? Ao sâu nước đục tranh đấu gay gắt, việc hôn nhân
này trước kia cũng không phải là tôi vừa ý.”

Câu này nói xong trán Vương thị đổ mồ hôi, Thịnh Hoành thầm kêu khổ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.