THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1739

Trường Phong mặt đỏ như ráng chiều, gò má như hoa đào, mắt lại hiện

ra mấy phần u oán cùng buồn khổ. Anh ta cũng không dám nhìn trưởng
bối, chỉ là trước khi rời đi nhìn Minh Lan một lúc. Minh Lan còn đương
quay về phía Thịnh Hoành cùng lão phu nhân gom góp lời lẽ lớn tiếng

chúc mừng, đột nhiên thấy ánh mắt Trường Phong như vậy trong lòng

nàng bỗng hẫng một thoáng.

Nàng hiểu ý của Trường Phong, có điều nàng cũng không dám nói ra.

Trường Phong rời đi, lão phu nhân cùng Thịnh Hoành tiếp tục bàn luận

chuyện kết hôn, càng nói càng hợp ý. Minh Lan nhìn sắc mặt Vương thị
đen thui, đoán là trong lòng bà ta đang vô cùng không thoải mái, quay qua
kể với bà ta ít chuyện thú vị ở nông thôn, cái gì mà bắt thỏ rừng, bẫy chim
tước, tắm suối nước nóng…

Vương thị dần dần thấy hứng thú, hỏi: “Thôn trang suối nước nóng kia ở

Tây Sơn sao? Nghe nói đó là nơi phong thủy tốt, trời êm nước dịu, nhất là
có thể điều hòa thần kinh lưu thông khí huyết, tắm suối nước nóng còn có
thể chữa bệnh, chị cả con thân thể không tốt…” Bà ta dài giọng ra.

Minh Lan rất hiểu chuyện, lập tức cười nói: “Phu nhân nói đúng lắm, con

đã sớm nghĩ đến, con nhắc nhỏ bọn họ dọn dẹp thôn trang rồi, sau này chờ
thân thể chị cả tốt hơn, con xin mời chị cả đi đến thôn trang suối nước nóng
nghỉ hai ngày, còn có lão phu nhân mới cả phu nhân nhà mình nữa. Tiếc là
chị Năm đang mang thai, không tiện ngâm suối nước nóng.”

Vương thị thấy Minh Lan dịu ngoan nghe lời, trong lòng rất thoải mái,

lại nói: “Ta biết con ngoan ngoãn, chúng ta trong kinh chỉ có mấy người họ
hàng, con lập gia đình cũng không thể quên dì Khang, cũng để cho dì con
thơm lây…”

Lời còn chưa nói hết, chỉ nghe cạch một tiếng, lão phu nhân nặng nề đặt

chén trà trên trường kỷ, mặt như sương lạnh: “Con gái đã gả đi là người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.