THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1811

Mấy nguyên nhân cộng lại, bọn họ càng coi thường ghen ghét Cố Đình

Diệp hơn.

Nhưng mà, mấy đồ khốn kiếp này tuy đáng ghét nhưng chung quy là

không có mâu thuẫn sâu sắc, thật sự cần tranh đấu ra đao thấy máu là ở
ngay bên trong dòng chính.

“Chị Tư nhà em… chàng biết nhỉ.” Minh Lan trầm mặt một hồi, bỗng

nhiên nói, “Chính là người gả vào phủ Vĩnh Xương hầu.”

Cố Đình Diệp hơi ngạc nhiên, gật đầu.

“Em cùng chị ta từ nhỏ đã không hợp nhau.” Minh Lan vươn tay tới,

nắm lấy bàn tay lớn cửa hắn. Nơi tiếp xúc lạnh lẽo, nàng chậm rãi nói: “Chị
ta không thích em vì em chiếm thể diện của chị ta trước mặt bà nội, chiếm
vinh quang trước mặt tiên sinh, chiếm quan tâm của phụ thân; mà em, cũng
không thích chị ta, người này… lòng dạ không tốt.”

Cố Đình Diệp nghiêng mặt, hắn dù không hiểu vì sao Minh Lan lại nói

những lời này nhưng vẫn lặng lẽ nghe.

“Có một lần, em dành nửa tháng làm giày chúc thọ phụ thân, chị ta lấy

cớ xem rồi cố ý làm hỏng, em đành phải mất mấy đêm không ngủ làm lại
một đôi.”

Giọng điệu Minh Lan bình tĩnh như kể chuyện, cúi đầu, một lần lại một

lần vuốt ve bàn tay của Cố Đình Diệp, “Từ nhỏ đến lớn, chị ta tính kế em
không biết bao nhiêu lần. Nói xấu em trước mặt phụ thân, gây xích mích ly
gián ở chỗ phu nhân, em thường phải bỏ gấp nhiều lần sức lực mới có thể
dàn hòa.

Vì đề phòng Mặc Lan, nàng chưa bao giờ dám đưa đồ ăn cho phụ thân.

Mỗi một lần nàng đều cẩn thận từng ly từng tí.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.