THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1812

“Sao em không mạnh mẽ đáp trả.”

Vẻ mặt Cố Đình Diệp bình tĩnh, nắm lại bàn tay nhỏ của Minh Lan.

Lòng bàn tay ấm áp trắng mịn, trong lòng hắn hơi đau, nghĩ đến mẹ đẻ
nàng chết sớm, tuy có bà nội che chở nhưng trước mặt cha đẻ không có
người nói giúp, trên có mẹ cả cùng chị gái dòng chính tính tình không tốt,
dưới có dì cùng chị gái dòng thứ giỏi tính kế, cũng không biết những năm
đó vượt qua như thế nào.

“Mới đầu là không chịu nổi, không nghĩ ra được biện pháp nào hay.”

Minh Lan ngước lên, nhớ lại mà cười khổ, đây là lời nói thật, “Sau này hơi
lớn, em cũng lén chơi xấu chị ta mấy lần cho hả giận, đáng tiếc, thua nhiều
thắng ít.”

Khóe miệng đang cứng ngắc của Cố Đình Diệp lại hiện nét cười, chỉ vào

cái mũi xinh đẹp của nàng, coi thường mắng: “Em thật vô dụng.” Dưới con
mắt của hắn, mấy cô gái tranh hơn thua cùng lắm cũng chỉ là ầm ĩ nhà cửa.

“Có một lần, chị ta suýt chút nữa lấy mảnh sứ cào lên mặt em, lần đó, em

cực kỳ tức giận, liền nghĩ rằng tương lai lúc chị ta gặp xui xẻo, em nhất
định sẽ hăng hái giậu đổ bìm leo.” Minh Lan khẽ cắn môi cười tinh nghịch.

Sắc mặt Cố Đình Diệp hơi gấp gáp, không chờ hắn mở miệng, Minh Lan

lại tiếp tục nói: “Nhưng mà giờ đây, em cũng không nghĩ vậy nữa.”

Nàng dừng lại một chút, nhàn nhạt nói: “Chỉ cần em sống tốt hơn chị ta,

mỗi lần chị ta nhìn thấy em sẽ cực kỳ khó chịu, sẽ nhiều ngày mất ngủ thâu
đêm.”

Theo hiểu biết của nàng với Mặc Lan, nhìn thấy mình vinh hoa phú quý,

nhìn thấy Như Lan hạnh phúc mỹ mãn, so với giết chị ta còn làm chị ta khó
chịu hơn, đố kỵ cùng hối hận sẽ là chất độc hàng đêm cắn xé lòng chị ta, sẽ
dằn vặt làm chị ta lăn lộn trằn trọc không an giấc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.