THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 1964

mày. Chính mình là bùn nhão không thể trát tường lại đi trách người
ngoài!”

Lời này nếu là nói ngày xưa, Cố Đình Diệp chắc chắn sẽ giận dữ. Giờ

hắn đã trải qua gió sương giang hồ mài đến da dày thịt cứng, cũng không
coi là gì, chỉ cười lạnh như băng đáp lời: “Tôi làm chuyện chưa bao giờ tôi
chống chế! Chẳng nhẽ nhà họ Cố chỉ mình tôi như vậy? Ông già hồ đồ
không hay biết gì, cô ở bên ngoài cũng không biết sao?”

Hai cô cháu tính tình có mấy phần giống nhau, câu nọ đốp câu kia, đối

chọi gay gắt, khong ai chịu nhường ai. Bà cô Dương bị câu cuối làm nghẹn,
trong kinh thành phồn hoa này có bao nhiêu thú vui ngoài dân gian. Con
em nhà quyền quý đều có chút tật xấu không nhiều thì ít. Có điều sau này
trưởng thành lấy vợ đều tốt hơn một chút, hoặc nếu không thì học cách tự
mình che giấu, thu dọn.

Cố Đình Bỉnh tham tài, mơ mộng phú quý hiển hách. Cố Đình Dương

háo sắc, vợ người ta hay kỹ nữ đều không kiêng dè, hai người này sao lại
chưa từng gây họa ở bên ngoài, chưa đến mức mất mạng người ra quan tòa,
còn lại đều dính đủ, chẳng qua là nhờ thái phu nhân giúp đỡ che giấu, vì
vậy hai chi kia đều vô cùng cảm kích bà ta. Đến Cố ĐÌnh Diệp…

“Kết thân cùng nhà buôn muối làm cô mất mặt với nhà họ Dương sao?”

Cố Đình Diệp chậm rãi hạ vai, nghiêng người dựa vào thành xe, nửa cười
nửa giễu.

Bà cô Dương im lặng, chuyện xưa bỗng nhiên hiện ra trong đầu.

Khi đó bà ta sinh liền hai con gái, nhìn con trai trưởng dòng thứ ngày

một lớn hơn, mẹ chồng ghê gớm, mấy chị em dâu cũng không bớt việc,
thân là dâu trưởng bà ta vốn rất khó khăn. Anh cả nhà mẹ đẻ lại cưới một
phu nhân không ra gì như vậy, nhà chồng bà ta không biết lén trào phúng
bao nhiêu lần, trên bàn ăn món nhạt chút cũng có người trêu ghẹo: “Chị dâu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.