THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 210

Bọn nhỏ lập tức cảm tạ Thịnh Duy, ông cũng trả lời mấy câu. Như lan

hứng chí muốn đi xem quà, Thịnh lão thái thái cười để mấy đứa cháu gái đi
trước. Sau khi ba cô gái rời đi, bầu không khí trong phòng lập tức yên ắng
trở lại, Thịnh Duy nghiêm nghị đứng đối diện Trường Bách nói: “Ta có
nghe cháu Bách đã qua được kỳ thi phủ, em dâu thật là có phúc.”

Trường Bách chắp tay nói: “Bác cả khen quá rồi, cháu trai ngu dốt, còn

phải đọc thêm nhiều sách nữa ạ.”

Vương thị kiêu ngạo trong lòng, trả lời: “Còn phải qua một kỳ thi viện

cuối cùng nữa mới đạt tú tài, bác cả chớ vội vàng khen ngợi cháu, thấy bảo
cậu Ngô cũng đang đi học, về sau hai anh em sẽ cùng nhau thi cử.”

Thịnh Duy cười cười lắc đầu nói: “Có lẽ không đậu đâu, ta trước đây học

hành không bằng chú hai. Cháu trai lớn đi theo ta, chỉ giỏi xem sổ sách,
chứ nhìn mấy cái chi, hồ, giả, dã là thấy choáng váng. Cháu trai thứ mặc dù
có đi học, nhưng so với cháu Bách vẫn còn thua kém nhiều lắm. Ta thấy nó
thích vung đao múa kiếm hơn. Lần này sau khi tiễn cháu gái lớn xuất giá
xong, ta sẽ để Ngô nhi bái kiến Lỗ Khuê Lỗ tổng giáo đầu, kiểm tra một
chút tư chất võ của nó.”

Thịnh Hoành cười nói: “Thế đương nhiên là tốt rồi, võ nghệ nhân phẩm

vị họ Lỗ này đều là nhất đẳng. Trước đây khi hắn đi khảo võ có cùng tôi
uống rượu, mấy năm nay thì không còn qua lại nữa. Để tôi về viết cho hắn
phong thư, để Ngô nhi mang theo, cũng tiện cho hắn để ý nhiều hơn.”

Thịnh Duy mừng rỡ: “Vậy đa tạ chú hai, Ngô nhi, còn không mau dập

đầu cảm ơn chú con.”

Bên cạnh đó là Trường Ngô, nhìn cũng xấp xỉ Trường Bách nhưng thân

mình rắn rỏi, mặt vuông miệng rộng, tính tình cởi mở, vô cùng phấn chấn
dập đầu tạ Thịnh Hoành. Thịnh Hoành đỡ cháu dạy: “Bác cả còn nói hai
nhà gì chứ, Ngô nhi tương lai có tiền đồ cũng là cái phúc của nhà tôi. Có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.