THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 2123

Nghe thấy bà nội khoẻ mạnh bình an, Minh Lan hân hoan vui sướng.

Năm đó dẫu gì nàng cũng chỉ là loli giả trang, dù vờ vịt đến đâu vẫn hơi
hiểu biết quá mức, là trẻ con thì phải như Toàn nhi mới đúng, đối diện với
cụ nội cưng chiều mình sẽ giễu võ giương oai, sẽ ngịch ngợm, quấy rối, sẽ
khiến người lớn khắp phòng phải tức tối giậm chân.

“Hôm qua lão phu nhân đến Quảng Tế tự xin tấm bùa Đạo giáo cho cô

Sáu, bảo cô phải mang theo bên người để giữ cho mẹ con đều được bình an,
hết thảy thuận lợi!” Phòng ma ma cầm một cái hà bao ra, kính cẩn đưa cho
Minh Lan.

Minh Lan cảm động cầm hà bao, cất vào trong người, cõi lòng xót xa tới

ngọt ngào, nàng nghiêng đầu che vành mắt ươn ướt, cười hỏi: “Cha và phu
nhân vẫn khoẻ chứ?”

Năm trước, Thịnh Hoành được điều chuyển từ Đô Sát viện sang Bộ binh,

nhậm chức Thị lang, nỗ lực quản lý chuyện tiền nong và lương thực vùng
Tây Bắc. Phòng ma ma cười nói: “Phu nhân rất khoẻ. Có điều sau lần này,
lão gia cởi mở hơn nhiều, còn có sức kiểm tra việc học hành của cậu Ba,
tranh thủ tới trò chuyện với lão phu nhân.” Vừa nói vừa thở dài: “Lão gia
nhà chúng ta vốn là người hoà ái, làm quan mười mấy năm, chưa bao giờ
kết oán với người khác, nào có ai không khen lão gia ôn hoà phúc hậu chứ,
bắt ngài ấy chuyên nhận việc cáo trạng người ta đúng là khó xử. Bây giờ thì
tốt rồi, a di đà Phật!”

Minh Lan bấm bụng cười, làm con thì không được cười cha mẹ, nhưng

chức ngự sử quả thực không hợp với cha Thịnh, ông ấy bẩm sinh là người
ba phải, bảo ông ấy căng mắt, ngấm ngầm tìm ra lỗi sai của người ta cũng
được, nhưng bảo vạch ra thẳng thừng trước mặt thì quả thực áp lực quá lớn.
“Vậy… anh Ba và chị dâu thì sao?” Minh Lan nháy mắt, hết sức chờ mong.

“Giống đôi uyên ương, chim bay liền cánh.” Phòng ma ma nghiêm nghị

đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.