THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 241

chục năm, đối với việc thi cử như thế nào hiểu rất rõ. Mấy đứa nên thường
xuyên thỉnh giáo, không được lười biếng đấy! Không được ỷ vào bản thân
có chút tài cán, công danh mà vênh váo, kiêu ngạo. Để cha biết được, cha
đánh cho mấy đứa nhừ xương!”

Thịnh Hoành kết thúc mấy câu răn dạy bằng giọng mạnh mẽ, mặt

nghiêm nghị, nói theo kiểu nhà Nho thì chính là lý luận, làm cha không thể
chưng ra khuôn mặt hòa ái cho mấy đứa con trai nhìn, tốt nhất cứ ba bữa
tản cho một trận, nhưng nhà mà có con gái thì thái độ lại hoàn toàn khác,
khuôn mặt ôn hòa hơn nhiều. Lúc Thịnh Hoành nhìn sang ba cô con gái, vẻ
mặt có khá hơn:

“Tuy nói con gái không cần học đầy một bụng kinh luân, nhưng đối nhân

xử thế, hiểu rõ phải trái là việc tối quan trọng, hiểu thêm nhiều đạo lý cũng
tốt, miễn sau này đi ra ngoài lời nói cử chỉ khiến người ta chê cười. Trang
tiên sinh đã nói rồi, sau này buổi sáng ba đứa phải đến lớp học, buổi chiều
chỉ giảng về cách làm văn bát cổ[‘] và cách trình bày bài thi nên mấy đứa
không phải đi. ”

[‘]Văn bát cổ là một thể văn viết trong các khoa thi thời Minh Thanh, lối

văn có 8 đoạn, ở những đoạn 4, 5, 6, 7 đều có 2 vế đối nhau, tổng số là 8
vế.

Lúc Thịnh Hoành nói mấy lời này, mặt Vương thị hơi tái đi, chính nàng

cũng không biết chữ, cái gì mà khô héo á, ướt át á nàng càng dốt đặc cán
mai, lúc mới được gả đến còn êm ấm, nhưng dần dà trong lòng Thịnh
Hoành bắt đầu có chút bực bội. Hắn tự cho mình là kẻ nho nhã phong lưu,
nhiều lúc hắn ngước nhìn lên ánh trăng, than thở “Trăng cũng có khi tròn
khi khuyết”, dù không trông mong gì vợ mình đối ra được “Người cũng có
lúc vui lúc hờn”, thì cũng mong nàng có năng lực thấu hiểu lòng chồng
cùng cảm thán nhân tình thế thái, chứ không phải kiểu ông nói gà, bà nói
vịt “Chưa đến rằm, trăng đâu tròn được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.