THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 242

Sống chung một thời gian dài, Vương thị biết mình ở phương diện này

khiến người khác cụt hứng. Vì thế sau này, nàng ta liền tích cực ủng hộ con
gái đi học. Hoa Lan học được nhưng Như Lan mười phần thì giống tính
nàng cả mười, những cái khác thì cũng có chút thông minh, nhưng chỉ có
sách vở là cực kì ghét bỏ. Mỗi ngày chỉ bắt học được có mấy chữ, thi từ ca
phú căn bản không thể so với Mặc Lan. Nghĩ đến đây, Vương thị thay đổi
sắc mặt, nói:

“Cha các con nói đúng. Không bắt các con phải học thi từ ca phú, mấy

cái này chỉ được cái mẽ. Quan trọng là phải học đạo lý đúng đắn, sau này
quản lý nhà cửa chí ít cũng ra dáng.” Măc Lan cúi đầu thấp hơn. Như Lan
thở phào nhẹ nhõm.

Thịnh Hoành cảm thấy Vương thị nói không có gì sai nên không thêm,

chợt nghĩ đến một chuyện liền bảo: “Sau này đi học, ba đứa không nên đeo
khóa vàng thế này.” Quay lại nói với Vương thị: “Xưa nay người đọc sách
đều cho vàng là tục vật. Ba cái khóa vàng chói lọi, quý giá anh cả tặng kia
đeo ra ngoài tiếp khách thì cũng được nhưng mà đeo đi học thì không khỏi
huênh hoang quá.”

Vương thị gật đầu, bảo: “Vậy thì đừng đeo nữa.” Nghĩ chốc lát rồi nói

với mấy cô con gái: “Ba chị em các con đều cùng gặp gỡ người khác, mỗi
đứa lại mang một món đồ khác nhau thì không hay. Hôm nọ, lão phu nhân
vừa nhờ thợ kim hoàn đánh cho ba chiếc kiềng vàng xâu ngọc phải không?
Mỗi đứa đều đeo một miếng ngọc, có câu ngọc quý tặng người quân tử.
Trang tiên sinh chắc chắn sẽ rất thích.”

Thịnh Hoành rất hài lòng: “Phu nhân nói rất đúng, như vậy là được rồi…

Nhưng mà, Minh nhi có ngọc chưa?” Nói xong nhìn về phía Minh Lan, ánh
mắt mang mấy phần áy náy.

Vương thị cười nói: “Minh nhi cũng sống với thiếp một thời gian ngắn.

Thiếp cũng thật sơ sót. Vẫn là lão phu nhân chu đáo, còn đặc biệt lấy một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.