THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 277

này trung thành với người lên làm Hoàng Thượng là được rồi. Những lời
này không thể nói rõ, nhưng lại không thể không nói, đành phải nói quanh
co khó hiểu. Cuối cùng cũng xong nhiệm vụ, có lĩnh ngộ được hay không
chỉ phụ thuộc khả năng của người đó.”

Bởi vì Tề Hành phải đến chào hỏi Thịnh lão phu nhân nên mấy anh chị

em đều tề tựu ở Thọ An Đường dùng bữa trưa. Thịnh lão phu nhân kéo Tề
Hành đến ngắm nghía, trong lòng rất yêu thích, lại nhìn sang ba cháu gái
nhỏ của mình như ba đóa hoa, lòng lại khẽ động, nhớ đến Minh Lan lại
muốn thở dài. Vương thị đứng bên cạnh vô cùng phấn chấn, vui vẻ giới
thiệu.

Sau khi, Thịnh Hoành thấy Tề đại nhân mang bái thiếp đến, vừa là cấp

trên, lại có quyền thế chủ động tìm tới cửa nên hết sức vui mừng, ngay lập
tức mời Tề Hành đến Thịnh gia cùng nhau học hành. Tề đại nhân vốn lo
lắng con trai bị chậm trễ chuyện bài vở. Hai người liền ăn ý với nhau,
chuyện trò vui vẻ, qua ba, năm chén liền kết thành bạn bè. Sau đó còn phát
hiện ra chuyện thần kỳ, hóa ra nhà Quốc Công phủ và nhà mẹ đẻ Vương thị
trải qua bảy, tám khúc cua ngõ hẻm cũng coi như có quan hệ thân thích.”

Vương thị cười nói: “Quanh đi quẩn lại hóa ra đều là người nhà với

nhau, tuy là họ hàng xa nhưng mà sau này cũng phải đi lại nhiều hơn.” Từ
bạn đồng liêu biến thành thân thích, cả nhà nói chuyện càng nhiệt tình hơn,
ngay cả chị em Thịnh gia cũng không cố kỵ như trước.

Minh Lan nghe Vương thị truyền đạt xong xuôi mới hiểu vì sao Tề Hành

mới đầu đã gọi mình là em Sáu. Nhưng mà nàng bên này mới chỉ nghĩ nghĩ
ngợi trong đầu, bên kia Như Lan đã thân thiết gọi ‘Anh Nguyên Nhược’.
Mặc Lan cũng theo sau, nhõng nhẽo gọi một tiếng. Minh Lan không nhịn
được mà rùng mình, đành phải gọi theo. Tề Hành cũng đáp lễ, gọi: “Cô Tư.
Cô Năm. Em Sáu.”(Khiếp, anh thiên vị ra mặt>.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.