THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 41

Tiếp đó nàng dần từng bước sai lại càng sai, một mạch nhường cho dì
Lâmđịa vị mỗi ngày một vững chắc.

Lưu Côn lặng lẽ dõi theo vẻ mặt Vương thị, biết được sự tình, liền nói

tiếp: “Lão phu nhân nói, từ xưa phụ nữ xuất giá đều là dựa vào trượng phu,
phu nhân không nắm chắc tâm của lão gia, lại chỉ muốn nắm lấy một chút
tiền bạc, gia sự, thế này là đầu đuôi lẫn lộn rồi.”

Qua hồi lâu, Vương thị gật đầu, chậm rãi nhấp một ngụm trà.

Lưu Côn yên tâm, một bên cầm quạt từ từ phe phẩy: “Phu nhân vốn

thẳng tính, nào biết mấy trò hồ ly tinh mưu mẹo nham hiểu đó, để cho dì
Lâm với lão gia âm thầm tư tình mà mờ mịt chẳng biết gì. Nếu như sớm
phát giác, nhân lúc sự việc chưa nghiêm trọng thì len lén bẩm báo lão phu
nhân, lập tức đem gả dì Lâm ra ngoài, lão gia đến lúc đó có muốn nổi giận
cũng không làm được gì. Người lại hết lần này đến lần khác đợi đến khi sự
việc không thể gỡ gạc được nữa, giờ người muốn náo loạn cũng không có
tác dụng. Cái này là cái sai thứ hai của phu nhân.”

Vương thị cười gượng, việc này trước đây nàng làm sao mà không hối

hận chứ, chỉ tự trách mình sơ sẩy qua quýt, chưa bao giờ chăm nom phụng
dưỡng mẹ chồng.

Lưu Côn nói tiếp: “Cuối cùng, cũng là quan trọng nhất, lão phu nhân nói

là do phu nhân cấp bậc lễ nghĩa không chu toàn, quy củ không nghiêm nên
cũng không thể chê trách lão gia bên đó được.”

Vương thị không phục, định lập tức bác bỏ thì bị Lưu Côn nhẹ nhàng ấn

lên bả vai, trấn an rồi nói: “Phu nhân đừng nóng vội, nghe tôi từ từ giải
thích. Lão phu nhân nói, người là con dâu, trước mặt mẹ chồng không giữ
phép tắc đã không tính, không nói đến việc phụng dưỡng bị giản lược mà
rõ ràng mỗi tháng chỉ tự mình thỉnh an hai ba lần, mỗi lần lại lạnh nhạt,
chẳng để ý gì mà nói vài ba câu. Mẹ chồng ăn, mặc, đồ dùng đều tự lo liệu,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.