THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 465

[‘]Là kiểu sách “đứng đắn” như kiểu luận ngữ các kiểu ý, không phải

kiểu chuyên đọc để giải trí như trong cái đống sách của bạn Minh Lan.

Hạ Hoằng Văn là kiểu người cực kỳ hiền lành, chẳng ngại anh ta vạch

trần Minh Lan ngay tại trận, mà còn có thể vô cùng chân thành giả ngu rồi
gật đầu. Dù Minh Lan có lấy cớ dốt tới đâu cũng ra vẻ cực kỳ tin tưởng.
Người ta đã nói như thế, Minh Lan cũng không tiện giả đò nữa, bèn đối đãi
chân thành với người ta.

Tới gần Kim Lăng, khí trời dần ấm lên, lần trước từ phía Bắc đi Đăng

Châu là lúc Minh Lan mới đầu thai đến không lâu, ốm yếu bệnh tật, lại
đúng khi cuộc đời chạm đáy, nào có tâm tư mà thưởng thức phong cảnh.
Hiện giờ tâm tình đã khác, chỉ thấy cảnh trí ven bờ đẹp đẽ êm ái. Minh Lan
ngồi gần cửa sổ ngắm phong cảnh ven bờ cùng với tàu thuyền vận chuyển
hàng hóa ngược xuôi. Hạ Hoằng Văn đi đi về về từ Nam chí Bắc đã từng
thấy nhiều lần bèn mỉm cười giải thích.

“Chim trắng to, chim miệng rộng, …. thuyền bao tải!” Minh Lan ngơ

ngác vừa chỉ vừa nói, ngôn từ cực kỳ nghèo nàn.

Hạ Hoằng Văn cười giải thích: “Đó là chim cốc, chuyên bắt cá…… đó là

hải âu….., không đúng, đó là thuyền chở lương thực…….”

Minh Lan hoạt bát vui tươi, Hạ Hoằng Văn thận trọng hướng nội, hai

người ở chung vô cùng hòa hợp.

“Mẹ muốn anh thi cử làm quan, nhưng anh không phải người thích ganh

đua, chỉ thích loay hoay với dược thảo châm cứu.” Hạ Hoằng Văn xấu hổ
nói.

“Anh Hạ lại hạ thấp bản thân rồi. Đọc sách thánh hiền, trước là muốn

phụ tá minh quân trợ giúp xã tắc, sau là muốn làm rạng rỡ tổ tông phù hộ
con cháu, nhưng mà trăm sông cũng đổ về một bể, hành y tế thế cũng có
thể tạo phúc cho dân chúng, rạng danh gia tộc. Cụ ông thân sinh bà nội anh,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.