THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 514

chợt nghe trong phòng truyền ra tiếng khóc đau đớn cùng tiếng an ủi của
Lý thị.

“ … Sau khi kết hôn, mẹ chồng nói không thể quấy rầy tướng công đọc

sách, trong một tháng…không đến dăm ba ngày… Oán trách con không có
khả năng, con bèn nạp thiếp cho chàng. Chàng ấy lại chê mấy người đó
không thú vị… Như thế nào cho phải đây.!”

Nhan sắc Thục Lan bình thường, vừa thật thà vừa nhu nhược. Tôn Chí

Cao tự xưng là tài tử trí thức, nhìn vợ và thông phòng thấy chối mắt, khó
khăn lắm mới gặp được một nữ nhân xinh đẹp hiểu phong tình lại có chút
tài hoa, tất nhiên là bị mê hoặc rồi.

Minh Lan khẽ thở dài, thế giới này luôn luôn tương đối bao dung với

nam nhân, chỉ sợ Thục Lan phen này phải chịu thiệt thôi.

Quả nhiên, mấy ngày nay phủ Thịnh bị đám người quấy nhiễu đến gà

bay chó sủa, có người trong họ Tôn đến biện hộ, có nữ quyến chi thứ ba
đến xem vui, còn có hương thôn phụ lão có tiếng nói đến khuyên giải, có
điều nói tới nói lui, đa số ý kiến đều chỉ cùng một kiểu: Bảo Thục Lan đại
nhân đại lượng, để cho cô gái kia vào của, có sinh được con trai thì cũng
ghi dưới danh Thục Lan mà thôi.

Thịnh gia trước sau vẫn không buông, lâu dần, bên ngoài đồn đại, nói

ngắn nói dài, đều trách cứ con gái họ Thịnh ghen tuông, không chịu nhận
người. Tôn Chí Cao trước sau cũng chưa từng đến đón vợ, càng dứt khoát
đón vũ cơ vào cửa, bên trong bên ngoài o bế như phu nhân chính thất. Lý
thị dần dần không chịu đựng nổi, chỉ có bà bác vững chãi trầm mặc như
tảng đá, mặc cho ai nói cũng chỉ ngậm miệng.

Sau nửa tháng, bà bác bỗng nhiên lên tiếng, nói bà muốn gặp mặt vũ cơ

kia. Tôn mẫu cho rằng người nhà họ Thịnh không nhịn được nữa, hôm sau
bèn hí hửng dẫn vũ cơ kia tới cửa. Ai ngờ bà bác không nói một lời, chỉ soi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.