THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 589

Như Lan kề vào bên tai Minh Lan, khẽ nói một câu: “Em Sáu, chốn này

phi phàm hơn phủ của anh rể cả nhiều.” Minh Lan gật gù, nàng chưa từng
đến phủ Trung Cần bá, không có quyền phát ngôn, chỉ răm rắp đi trên
đường.

Thượng tầng xã hội cổ đại, nhà thư hương cùng nhà quyền quý tuy có

thông hôn nhưng vẫn tồn tại giới hạn rõ rệt. Con cháu nhà quyền quý đa
phần đều dựa vào chức quan kế thừa hoặc là dựa vào sự yêu thích của
hoàng đế, mưu chức trong quân hoặc trông đội cấm quân cảnh vệ, không
thì treo một cái chức hão ở một bộ nào đó. Mà con đường khoa cử của quan
văn đọc sách lại là, thi đồng sinh, tú tài, tiến sĩ, thành tích tốt thì vào hàn
lâm viện, thành tích xêm xêm thì vào lục bộ rèn tư lịch hoặc ngoại phóng
(về tỉnh lẻ làm quan), cứ như thế mà tích lũy phẩm cấp, hoặc làm quan to,
hoặc về quê làm hương thân phú nhàn.

Tất nhiên, rất nhiều con cháu thân sĩ, vốn cũng không mặn mà làm quan,

khảo công danh chẳng qua để giảm chút thuế cho gia tộc, hoặc thêm ô dù
bảo hộ mà thôi; điểm mấu chốt thực sự nằm ở những vị hàn lâm học sĩ có
phẩm cấp, nhất là thứ cát sĩ.

Từ tiền triều trở đi, triều đình đã thành lệ: Không trúng tiến sĩ không vào

hàn lâm viện, không ở trong hàn lâm viện không vào nội các. Bởi vậy, thứ
cát sĩ được xưng là “Của để dành”, nói khác đi, trong trương lai Trường
Bách có thể một bước lên mây, vào nắm quyền trong nội các.

Hôm qua lúc đi ngủ, Minh Lan đã cảm thấy lễ mừng thọ Tương Dương

hầu đứng đầu nhà quyền quý như vậy giờ hẳn không cần mời nhà mình, về
sau cẩn thận suy xét mới hiểu được, đây chẳng qua là coi trọng Trường
Bách và thể diện nhà họ Hải mà thôi. Nếu Trường Bách sau này có cơ phất
lên thì đầu cơ tình cảm sớm một chút dù sao cũng tốt, huống hồ mức đầu tư
cũng chẳng lớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.