THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 815

Ngô và Duẫn Nhi: “Từ lúc em vào cửa còn chưa về quê bái lạy lần nào, lần
này vốn là em phải đi, nhưng em đi thì sợ trong nhà không ổn, nên mới
phải để em Sáu và em Tư vất vả một chuyến, anh họ với chị Duẫn Nhi ngàn
vạn lần đừng trách nhé, đợi lúc gặp bác cả với bác gái cả, nhất định phải
thay em xin lỗi một chút nhé.”

Trường Ngô liên tục nói được, Minh Lan cũng gật đầu đáp lại, cười ngây

thơ, nói: “Bác cả với bác gái cả tốt lắm, cho dù lần này tức giận thì sau này
gặp lại, nếu có hai thằng cháu vừa mập vừa trắng thì tức đến mấy cũng
chẳng còn.”

Mọi người xung quanh đều cười, Hải thị trực tiếp lắc đầu, giả vờ mắng:

“Cái con bé này!” Duẫn Nhi thì đỏ bừng cả mặt, khé lấy khăn che mặt rồi
cười. Trường Ngô vốn là mây đen đầy trời, nghe vậy cũng bật cười.

Trên đường đi xe ngựa lộc cộc, Trường Đống vốn dĩ muốn cùng Trường

Ngô cưỡi ngựa, kết quả bị đuổi về, đành phải ngồi xe ngựa với Minh Lan,
nghển cổ ngắm cảnh bên ngoài. Duẫn Nhi ngồi xe ngựa ban đầu cảm thấy
không khỏe, nhưng vì có hai chị em Minh Lan nói nói cười cười nên cũng
cảm thấy thoải mái hơn.

Trường Ngô rời nhà từ nhỏ đi bôn ba khắp nơi, giỏi nhất là bố trí chỗ

nghỉ khi đi đường, trên đường đi sắp xếp chỗ nghỉ tạm, dùng cơm đều rất
thỏa đáng, cũng không bỏ lỡ chỗ ngủ đêm. Duẫn Nhi lặng lẽ nhìn, cũng
không biết Minh Lan sai bọn người dưới như thế nào, hầu gái chuẩn bị
giường, đốt bếp lò làm ấm giường, sửa sang lại quần áo trang sức, hầu già
thì đun nước nấu cơm, làm nóng chén bát, hầu hạ cơm nước. Mặc dù không
có người lớn bên cạnh, nhưng mọi việc đều thỏa đáng có trật tự, nếu lúc đi
tìm chỗ trọ mà có tranh chấp động chạm gì với khách quý khác đều nhẹ
nhàng dàn xếp, bảo bọn người dưới nhượng bộ một chút, nhét thêm ít bạc,
thế là mọi chuyện êm đẹp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.