THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 866

liền mặt mày rạng rỡ chạy vào phòng lão phu nhân, như con chó nhỏ vẫy
đuôi lấy lòng lão phu nhân, hết chắp tay thi lễ thì lại cúi đầu khom lưng,
cuối cùng còn chui tọt lên giường của lão phu nhân, cứ như cây kẹo dẻo
dính chặt vào người mè nheo mãi không buông.

Mấy năm nay, toàn bộ công phu làm nũng hay ra vẻ thông minh của

Minh Lan đã đạt đến trình độ thuần thục như nước chảy mây trôi, lão phu
nhân trước giờ đều chịu thua không chống đỡ được, giận đến mấy cũng tiêu
tan hết, cho dù còn thì chỉ cần đánh Minh Lan vài cái là lại như quả bóng xì
hơi.

Phòng ma ma liếc mắt, đoán chừng lực đạo kia vừa đủ để đập chết một

con muỗi.

Vì bà bác bệnh nặng nằm trên giường, chứ nếu không thì dựa vào tính

tình của Phẩm Lan, chắc chắn sẽ kéo Minh Lan trèo cây xuống sông bắt
chim bắt cá, hôm nay lại chỉ có thể thành thật ở trong nhà. Minh Lan viết
chữ chép sách, Phẩm Lan ở một bên xem sổ sách, Minh Lan thêu thùa,
Phẩm Lan gảy bàn tính, một bên thì dáng điệu thêu thùa múa bút xinh đẹp
tao nhã, một bên thì bộ dạng đếm tiền đếm ngân phiếu rất đậm chất con
buôn nha.

Hiện thực tàn khốc, Phẩm Lan uất ức, Minh Lan thành thật nói : « Kỳ

thực em rất muốn được như chị. »

Cứ cách mấy ngày, Thịnh Vân sẽ dẫn Thái Sinh đến thăm bà bác, Thịnh

Vân ở đầu giường thấy mẹ già đang nằm thoi thóp thì khóc nấc lên, còn
Thái Sinh phụ trách an ủi cô em họ đang đau lòng nha.

Tất nhiên cô em họ này không phải là Minh Lan.

Phẩm Lan đã lớn thật rồi, thấy Thái Sinh cũng biết đỏ mặt, cũng không

nổi nóng nói năng thô lỗ như trước, còn biết giả bộ dịu dàng đáng yêu trước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.