THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 874

làm phản thì trước đó cũng phải thả ra ít tin đồn chứ, nếu sớm biết có cơ
hội kiến công lập nghiệp, thì anh đây đã chẳng quay về, nhưng bây giờ…

Lý thị vội vàng qua vỗ vai Trường Ngô, hết lòng khuyên nhủ : « Ngô nhi

à, chiến tranh đúng là cơ hội tốt để thăng quan tiến chức, nhưng bây giờ
bên ngoài đã loạn không biết thành dạng gì rồi, con tốt nhất là ở nhà đừng
đi đâu nữa, vợ con còn đang có thai, con không được để bản thân mình xảy
ra chuyện gì đâu. »

Thịnh Duy tuy rằng cũng mong con trai được thăng tiến, nhưng rốt cuộc

vì yêu thương con, cũng nói : « Mẹ con nói đúng, tính mạng là quan trọng
nhất, huống hồ…cũng không biết là… » Phẩm Lan nhanh mồm nhanh
miệng nói leo : « Không biết bên nào sẽ thắng nha ! »

Thịnh Duy vỗ bàn một cái, tức giận quát : « Con ranh chết tiệt kia câm

miệng ngay ! Nói bậy cái gì đó ! Cho phép mày có mặt ở đây đúng là sai
lầm mà ! »

Phẩm Lan rụt cổ về, không nói lời nào.

Trường Ngô khổ sở trong lòng, úp úp mở mở nói : « Cha mẹ còn nhiều

điều chưa biết, lũ võ quan chúng con chính là phất lên nhờ hiểm nguy,
tướng sĩ liều mạng nào có ai ngại nguy hiểm đâu! Dẹp loạn mặc dù hung
hiểm, nhưng đâu thể so với cái lạnh khủng khiếp ở Bắc Cương, trận này là
dễ đánh nhất rồi ạ. »

Thịnh Duy không khỏi do dự, thời bình mà vẫn có thể thăng chức trong

quân đội thì đa số đều là con cái nhà quyền tước, còn với gia tộc không có
căn cơ gì như họ Thịnh, thì đây đúng là cơ hội tốt, vả lại quan võ và quan
văn không giống nhau, quan văn có thể giữ chức tới khi bảy mươi tám
mươi tuổi lưng còng mắt hoa, còn có thể ‘gừng càng già càng cay’, nhưng
quan võ lại dựa vào thể lực sức khỏe bản thân, nếu tới sáu mươi tuổi còn
không làm một Đô thống, vậy thì…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.