THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 887

Tân Tang gẩy gẩy than trong bếp lò, ánh lửa chiếu lền khuôn mặt ôn hoà

bình thản của nó ‘Anh em tức quá muốn đi liều mạng với bọn chúng, bị
bọn sai nha đánh cho máu me bê bết rồi đuổi ra ngoài. Cha em cũng tức
đến đổ bệnh. Hai người đàn ông trong nhà đều đổ bệnh, không có ai đi làm.
Đâu phải có nhiều tiền nhiều bạc gì, bà nội nói không thể bán ruộng, chờ
khoẻ lại sẽ trông trọt tiếp, đành phải bán em đi. Em và cả em trai, em gái
chị Ngân Hoa đều bị bán cùng nhau, không biết hiện giờ họ ra sao.”

Đan Quất nhẹ nhàng hỏi: “Em còn nhớ rõ Huyện lệnh kia tên như thế

nào không?”

Tần Tang lắc đầu, đôi hoa trên búi tóc song hoàn khẽ lay động: “Không

nhớ rõ. Lúc đó em mới mười lăm hay mười sáu tuổi, chỉ biết lúc em đi,
trưởng thôn và lý chính[‘] đang bàn bạc với nhau. Mọi người gom góp ít
tiền bạc, kiên quyết gọi thêm vị tú tài ở đầu thôn đến, ví như sau này bị ức
hiếp còn biết đường ăn nói… Sau đó nghe nói, vị Huyện lệnh bị người tố
cáo, xét nhà cách chức, còn bị đi sung quân. Em vui lắm, đáng tiếc gia đình
chị Ngân Hoa nay cửa nát nhà tan, gian nhà ruộng đồng bỏ hoang, không ai
nhắc tới họ nữa.”

[‘] Lý Chính là một chức quan chủ yếu phụ trách quản lý hộ khẩu, nộp

thuế.

Mọi người đều đau lòng, im lặng hồi lâu. Tần Tang vui vẻ đứng lên, cười

nói: “Hai năm trước, nhà em nhờ người đến đưa thư, giờ gia đình đều ổn
cả. Anh trai cưới được vợ hiền, em trai chăm chỉ học hành, cha mẹ chờ
hoàn cảnh gia đình tốt hơn sẽ chuộc em ra ngoài. Em nói không cần, em ở
chỗ này rất tốt. Một tháng còn có hai ba đồng bạc, so với cha anh còn kiếm
được nhiều hơn. Chờ đến khi để dành được nhiều, em về nhà mua thật
nhiều ruộng đất.”

Minh Lan lặng lặng nghe mấy đứa nói chuyện, lúc này không nhịn được

mới hỏi câu: ‘Nhà em thà rằng bán em chứ không bán ruộng, em có trách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.