THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 888

họ không?’

Tần Tang cười, khuôn mặt ửng hồng: ‘Em cũng trách một thời gian, sau

đó nghĩ thông suốt. Có cha có anh còn có thể trông cậy được, mẹ cũng hỏi
han kỹ càng mới bán em đi. Số em tốt, được vào phủ chúng ta, không bị
đánh không bị mắng, còn có phúc khí hầu hạ cô chủ. Nhiều năm qua, được
ăn được mặc, mấy chị em đều đối xử với em rất tốt, còn có gì phải oán
trách nữa đâu.’

Minh Lan không khỏi giật mình. Ở Mộ Thương Trai, Tần Tang không

phải nha hoàn đắc lực, tính tình cũng bình thường, không chu đáo cẩn thận
như Yến Thảo, không nhanh nhẹn, giỏi giang như Lục Chi, nên tiền tiêu vặt
hàng tháng và ban thưởng đều xếp sau. Nghe cách nói của nó, giống như
cuộc sống đã vạn phần đủ đầy, nói đến chuyện gia đình, một lòng lưu
luyến. Người có phẩm chất hiền lành, thật thà như vậy khó mà có được.

Lần đầu tiên Minh Lan chứng kiến cuộc sống của dân chúng ở tầng lớp

thấp, thật thà thiện lương. Bàn chân họ đều mang bùn đất giống nhau, tầm
thường nhưng lại khiến cho Minh Lan yêu quý, liền cười nói: “Nếu nhà em
hoàn cảnh tốt hơn, không cần lấy tiền chuộc thân đâu. Ta cho em đi, hy
vọng cha mẹ em chọn được cho em mối hôn tốt, đến lúc đó ta lại thêm cho
em một phần đồ cưới!”

Tần Tang đỏ như son, xấu hổ giậm chân nói: “Cô chủ à! Chuyện này cô

không thể nói linh tinh được, em đi mách với Phòng ma ma đây!”

Tiếng cười cũng thổi tan mây mờ, sau khi Minh Lan nói qua với lão phu

nhân, lấy ba phần tư tiền riêng của mình, mấy nha hoàn cũng quyên góp ít
bạc vụn, đi mua gạo thóc, chăn bông giúp đỡ lưu dân.

‘Tiền tích cóp mấy năm nay cũng tiêu hết, thấy lòng thư thái phải không?

Chẳng lẽ thiếu một phần của cháu, thì bên ngoài sẽ không lạnh làm chết
người nữa à? ’ Thịnh lão phu nhân cười mỉa mai Minh Lan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.