THẬT Ư- THẬT Ư- PHẢI LÀ HỒNG PHAI XANH THẮM - Trang 890

Minh Lan ở bên cạnh, an ủi nói: ‘Anh Hai! Anh đừng vội. Anh không

trực thuộc võ quan của Kim Lăng, không nên khuyên nhiều là đúng. À!
Đúng rồi! Chiến sự bên ngoài thế nào rồi? Em thấy phía nam chúng ta xem
như yên ổn, hay là Kinh Vương ra bắc thuận lợi rồi!”

‘Lão ta nằm mơ!’ Trường Ngô cực kỳ khinh thường nói ‘Một đám ô hợp

thế kia gây náo loạn ầm ĩ, nhưng mà toàn loại vô năng vừa đến đã niếm
mùi thất bại. Đạo quân bị chia làm hai nửa, một nửa chạy đến Tù Châu bị
mai phục ở sơn cốc, một nữa trốn đến Trang Châu, chắc cũng không khác
bao nhiêu.”

Lời vừa nói ra, vẻ mặt mọi người trong phòng đều buông lỏng, cha con

Thịnh Duy, Trường Tùng đều nhìn nhau cười. Cuối cùng yên tâm, lão phu
nhân lần tràng hạt mỉm cười. Lý thị chắp tay niệm A di đà phật. Văn thị vui
vẻ chuẩn bị làm bánh trà quả [‘] ở trong phòng. Phẩm Lan khẽ kêu ‘hầy’,
nói với Minh Lan: ‘Kinh Vương thật là quá ngu!’

[‘] Trà quả là món ăn dân gian của người Hán. Trà quả chia làm ba loại,

một loại dùng bột gạo nhân đâu; loại hai dùng bột gạo nếp nhân củ cải phơi
khô trộn với thịt băm; loại ba là bánh sủi cảo, dùng bột mỳ nấu lấy nhân
thịt lợn hoặc sợi củ cải. Có thể nấu thành bánh ngọt hoặc bánh mặn tuỳ
từng khẩu vị, dùng bột nếp hoặc bột gạo làm vỏ ngoài, bên trong là nhân
bánh, dùng lá quấn quanh bánh, hấp lên là ăn được.

Minh Lan xoa ngực, ngồi bên bàn tự rót cho chính mình một ly trà, chậm

rãi uống.

Trường Ngô đi hai vòng quanh phòng, thở dài một hơi, giọng nói tuyệt

vọng: “Em Minh, coi như em nói đúng, anh không cần trở lại kinh thành
nữa. Anh thấy có đuổi Kinh Vương cũng không đến được kinh thành chứ
chẳng chơi! Giờ có thể lập công lao, chỉ có đội quân đi bình loạn, nếu biết
thế anh nên đi nhập ngũ từ trước!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.