THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 119

Ngồi phía tay phải của Triệu Mân là một ông lão hơn năm mươi tuổi,

mắt sáng như đuốc. Ánh mắt Vân Phỉ vừa thoáng chạm vào ông ta là vội vã
cụp mắt xuống. Người này chắc là thừa tướng Úy Trác quyền hành khuynh
triều đây.

Úy Đông Đình ngồi phía dưới Úy Trác, ánh mắt lặng lẽ lướt qua người

nàng. Lúc này Vân Phỉ mặc một bộ váy càng thêm đoan trang thùy mị, tuổi
còn trẻ mà đã mặc màu tím sậm, nhưng điều kỳ lạ là nó càng tôn thêm làn
da trắng nõn nà như tuyết của nàng. Người nàng như một quả nho tím làm
bằng ngọc sáng lấp lánh, ướp đẫm mật, khiến người ta không kìm được mà
muốn ngậm vào miệng, nuốt vào bụng.

Bữa tiệc tẩy trần này hết sức vô vị. Vân Phỉ thầm tức cười, cái gì mà

triều đình Đại Tề, rõ ràng là thiên hạ của họ Úy. Thái hậu, thừa tướng, đại
tướng quân cùng tụ lại một chỗ, bữa tiệc trong cung này chính là bữa tiệc
của nhà họ Úy.

Thừa tướng Úy Trác hết sức kiệm lời, gần như cả buổi tối không nói

được câu nào, nhưng Vân Phỉ lại tự dưng cảm thấy khí thế nặng nề mạnh
mẽ ấy không lúc nào không có. A Tông còn nhỏ, hoàng đế cũng là trẻ con
nên giữa vua tôi không có gì để nói. Chỉ có thái hậu là thỉnh thoảng hỏi
Vân Phỉ vài câu mới giảm bớt sự tẻ nhạt và ngại ngùng.

Thái hậu Gia Nghĩa Úy Lâm Lang chỉ mới hơn hai mươi tuổi, đoan

trang xinh đẹp, khí chất cao quý, dung nhan kiều diễm đến nỗi không thể
chê vào đâu kia có vài phần giống với Úy Đông Đình. Nhưng cho dù là
mỉm cười thì thần sắc của nàng ta vẫn thoáng mệt mỏi. Bên cạnh rực rỡ xa
hoa, người người tấp nập nhưng nàng lại tạo cho người ta một cảm giác xa
xôi, giống như một đám mây đậu trên đỉnh vinh hoa phú quý, bồng bềnh
mờ ảo, không có gì quyến luyến. Chắc có lẽ là vì đang tuổi thanh xuân mà
phải sống thủ tiết trong cung đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.