THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 126

Tống Kinh Vũ không khỏi bật cười: “Tôi đã hỏi rồi, hiệu thuốc nổi

tiếng nhất ở gần đây chính là hiệu thuốc Hạnh Lâm của Chương gia, nó đã
có lịch sử hơn trăm năm. Thuốc tiêu hóa dành của trẻ con của hiệu thuốc
Hạnh Lâm nổi tiếng nhất kinh thành, ngay cả tiểu hoàng thượng trong cung
cũng thường uống. Chương Tùng Niên là cháu đích tôn của Chương gia,
mười sáu tuổi đã đến hiệu thuốc khám bệnh, tiểu thư cứ yên tâm đi.”

Vân Phỉ nghe thấy những lời này thì mới thay đổi đôi chút cách nhìn

về Chương Tùng Niên. Đúng lúc này, Tần Phương đánh xe đến đón Vân
Tông vào cung, Vân Phỉ vội vàng ra báo cáo việc A Tông bị bệnh, thạm
thời xin cho nó nghỉ ba ngày.

Tần Phương nói: “Tiểu công tử cứ an tâm dưỡng bệnh, nô tài sẽ trở về

bẩm báo với hoàng thượng.”

“Đa tạ Tần công công.”

Tần Phương dẫn người về lại hoàng cung.

Vân Tông ở trong nhà, uống hết ba gói thuốc kia mà vẫn không đỡ

chút nào. Ăn tối xong, nó lại ôm bụng kêu đau. Vân Phỉ bảo Tống Kinh Vũ
đi mời Chương Tùng Niên tới lần nữa.

Lúc sắp chạng vạng, Chương Tùng Niên vội vội vàng vàng tới, vừa

nhìn là đã thấy một thiếu nữ thướt tha, đang kiễng chân mong chờ ở hành
lang. Trong ánh trời chiều, làn váy mỏng nhạt màu trở nên mờ ảo, giống
như viên ngọc sáng bước bao bởi làn khói xanh lờ mờ. Hành lang hết sức
bình thường kia dường như cũng thêm phần thanh nhã nhờ có sự xuất hiện
của nàng.

Hắn chưa bao giờ thấy một thiếu nữ động lòng người đến thế. Nhanh

nhẹn hoạt bát, phóng khoáng tự nhiên, thấy đàn ông xa lạ cũng không hề
ngượng ngùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.