THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 146

A Tông nghi hoặc nhìn cái túi hương trên tay y, rồi lại nhìn tỷ tỷ, nói

nhỏ: “Tỷ tỷ, sao tỷ lại đưa túi hương của Chương Tùng Niên tặng cho đại
tướng quân?”

Vân Phỉ bất mãn hừ một cái: “Là do hắn đòi đấy chứ, bảo là dâng cho

hoàng thượng.”

Vân Tông lấy làm lạ mà lẩm bẩm: “Hoàng thượng có thích đâu, người

nói chỉ có phụ nữ mới đeo thứ ấy.”

Tim Vân Phỉ bỗng đập liên hồi, đột nhiên cảm thấy có chỗ nào đó

khác thường...

Tiết trời ngày một nóng lên, nhờ chăm chỉ luyện công mà vóc người A

Tông cao lớn rất nhanh, quần áo mang từ Kinh Châu đến gần như là không
mặc vừa nữa.

Vân Phỉ dẫn Phục Linh ra ngoài mua quần áo cho A Tông. Hỏi qua vài

cửa hàng, Vân Phỉ thầm tặc lưỡi, không ngờ vật giá ở kinh thành đắt đỏ
hơn Kinh Châu rất nhiều. Xem ra sau này phải tính toán chi tiêu cho thật kỹ
lưỡng mới được. Tuy Vân Định Quyền có cho nàng tiền nhưng sau khi trải
qua chuyện Lâm Thanh Hà, Vân Phỉ cảm thấy ngân lượng còn đáng tin hơn
cha rất nhiều. Ai biết nàng và A Tông sẽ ở lại kinh thành bao lâu, ngân
lượng trong tay càng nhiều thì nàng càng có cảm giác an toàn. Nói không
chừng tên Úy Đông Đình kia còn đến tìm nàng đòi lãi nên trong tay nhất
định phải có tiền.

Nàng nhẩm tính xem sau này nên sinh hoạt thế nào để tiết kiệm tiền,

nhưng nhớ tới ông ngoại nàng từng nói, tiền không phải do tiết kiệm mà có,
do kiếm mới có. Bỗng nhiên đầu nàng nảy nên một sáng kiến, tại sao không
nghĩ cách kiếm tiền? Bây giờ nàng đã rời khỏi Kinh Châu, không ai ở kinh
thành quen biết nàng, nơi này ngoài tầm tay của Vân Định Quyền, một
mình nàng có thể định đoạt được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.