THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 156

cửa phường rượu Ôn gia, tỷ ấy đợi đại tướng quân ở đó.”

Không ngờ nàng lại chủ động trả lãi cho y, xem ra rốt cuộc đã thông

suốt rồi... Úy Đông Đình không nhịn được mà cong môi mỉm cười, tâm
trạng lập tức trở nên vui vẻ, y vươn tay xoa đầu A Tông: “Được, giờ ngọ
ngày mai ta nhất định sẽ đến.”

Giờ ngọ hôm sau, y thay một bộ áo gấm trắng, trang bị nhẹ nhàng đến

đường Lạc Thủy, nơi đặt phường rượu của Ôn gia. Bảo tùy tùng đợi ở đầu
đường, một mình y đi vào trong.

Phường rượu của Ôn gia rất nổi tiếng ở kinh thành, y cũng đã từng

uống thần tiên túy, có điều không hiểu sao nàng lại hẹn gặp y ở đây, hơn
nữa còn vào giờ ngọ, người trên đường tấp nập, quả thật là một nơi không
thích hợp để bàn chuyện 'lời lãi'.

Đường Lạc Thủy gần sông Lạc Hà, bên đường trồng toàn cây liễu.

Nhưng trước cửa phường rượu Ôn gia lại trồng mấy gốc hợp hoan, nở hoa
đỏ rực. Một thiếu nữ xinh đẹp đang đứng dưới tàng cây, làn váy màu vàng
nhạt bằng lụa mỏng được gió thổi tung bay như thần tiên.

Úy Đông Đình không khỏi khựng bước chân lại, lòng bỗng cảm thấy

bối rối. Giữa ban ngày ban mặc mà y bỗng nhiên sinh ra cảm giác kì lạ
giống như là 'trăng treo trên cành liễu, người hẹn dưới hoàng hôn'.

Thiếu nữ kia mắt phượng mày ngài, xinh đẹp như tiên, dường như vừa

bước ra từ trong tranh, dịu dàng hành lễ: “Đại tướng quân.”

Trong phường rượu phía sau hàng cây hợp hoan, hương rượu thơm

mát thoang thoảng bay tới, khiến người ta có cảm giác như thoáng say mê,
không biết là vì hương rượu trong không khí hay là vì đôi má lúm đồng tiền
xinh đẹp của nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.