THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 214

Chiết Tẫn Xuân Phong là việc làm ăn buôn bán đầu tiên của nàng, hao

tổn rất nhiều công sức, hơn nữa đang làm ăn phát đạt, thật sự thì nàng
không nỡ đóng cửa.

Nhưng kinh thành là thiên hạ của Úy gia, Úy Đông Đình là cậu của

hoàng đế, nàng không thể làm căng với y. Làm căng lên, không chừng cả
nàng và A Tông đều mất tự do. Dù sao mở quán rượu là để kiếm tiền, nếu y
đã muốn mua thì chi bằng kiếm của y một khoản.

Sau khi cân nhắc lợi hại, nàng quả quyết chìa tay ra, giòn giã nói: “Ta

muốn bán quán rượu với giá năm trăm lượng.”

Y khẽ chau mày, nhìn bàn tay nhỏ nhắn xinh xắn như làm bằng ngọc

của nàng, ba đường vân tay rõ nét trong lòng bàn tay hồng hồng tạo thành
hình một chữ 'xuyên' không thể đẹp mắt hơn. Y gần như không kiềm lòng
được, muốn sờ lên đó một chút.

Vân Phỉ thấy y chỉ nhìn tay mình mà không nói gì thì tưởng là y chê

đắt nên nghĩ lại xem có nên hạ giá xuống chút không.

Không gờ y lại gật đầu: “Được.” Nói xong, y lấy từ trong tay áo ra

một tấm ngân phiếu đưa cho nàng, rõ là là đã có chuẩn bị trước khi đến.

Nàng cắn môi, không nhận lấy.

Úy Đông Đình nhìn vẻ mặt hối hận của nàng, không nhịn được cơn

tức cười, hỏi: “Có phải hối hận vì ra giá hơi thấp không?”

Bị y nói trúng tim đen, mặt Vân Phỉ nóng lên, đưa tay giật lấy tấm

ngân phiếu trên tay y, cầm chặt trong tay.

Mắt y lóe sáng, cười khẽ một tiếng: “Đồ tham tiền.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.