THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 264

Úy Đông Đình vội vàng ngăn nàng lại rồi giật ly rượu, mỉm cười nhìn

nàng. “Ta cũng chưa nói là không uống, tính khí cũng ghê gớm thật đấy.”

Vân Phỉ hừ lạnh: “Tính ta ghê gớm vậy đấy. Hôm nay mắng Anh

Thừa Cương, chẳng phải huynh cũng thấy rồi đó sao.”

Úy Đông Đình uống một hơi hết sạch ly rượu rồi ngẩng đầu lên nhìn

nàng, trầm giọng nói: “Không sao, ta thích.” Y nói rất nghiêm túc, hoàn
toàn không mang theo chút cười cợt, dường như trong mắt có một cơn lốc
xoáy khiến người ta phải đắm chìm vào trong.

Đây là... Tim nàng đập thình thịch, liếc y một cái thật dữ dằn, nhưng

hai má lại không tự chủ được mà ửng hồng như hai áng mây.

Y nhẹ nhàng nắm tay nàng. Bất ngờ là nang không hề né tránh, để mặc

cho y nắm.

Y dịu dàng nói: “Đã điều tra được thích khách Giang Như Trần hành

thích hoàng thượng lần này là tử sĩ của Tần Vương. Hắn phối hợp với nội
gian trong cung, suýt nữa là đã thành công. Lúc ấy tình thế nguy cấp, Anh
Thừa Cương vì muốn cứu giá nên mới nhất thời thất sách, đẩy A Tông tới.
May mà A Tông không sao, nàng cũng đừng tức giận nữa.”

Vân Phỉ cười rạng rỡ, gật đầu: “Được, dù sao ta cũng đã trút được cơn

giận rồi.”

Úy Đông Đình không ngờ nàng lại dễ dàng bỏ qua cho Anh Thừa

Cương như vậy, lòng thầm thở phào nhẹ nhõm. Y vẫn lo lắng chuyện này
sẽ làm cho quan hệ của hai người tệ hơn, bây giờ xem ra y đã nghĩ quá
nhiều rồi.

“Hiện giờ Tần Vương đã phát rồ đến độ muốn hành thích hoàng

thượng, ta rất lo cho sự an nguy của nàng và A Tông, muốn đưa hai người
sang phủ tướng quân ở.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.