THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 27

Ở đó cá nhiều, lại là một cái ao nho nhỏ, so với những con cá ranh

mãnh này thì dễ bắt hơn nhiều. Nàng đứng giữa dòng suối, đấu tranh tư
tưởng một lúc, cuối cùng không gạt đi nổi ánh mắt van nài tội nghiệp của A
Tông cứ hiện lên trong đầu, bèn cầm cái mẹt quay về Tịnh Thổ tự.

Phía tây bắc của chùa là vườn rau do các tăng ni trồng trọt. Sát bên

tường là một cây bồ đề, dưới gốc cây là một cái ao phóng sinh không lớn
lắm. Vì trời mưa nên trong chùa hầu như không có khách dâng hương.
Vườn rau lại càng yên ắng, dường như cả gió cũng ngừng thổi.

Nàng đi vào bằng cửa hông, lặng lẽ đến bên ao phóng sinh, hai tay

chắp lại, niệm thầm trong bụng: “Xin Bồ Tát xá tội cho con, con chỉ bắt
một con cá nhỏ để nấu canh cho đệ đệ của con mà thôi.”

Nàng cầm cái mẹt, cẩn thận bước vào trong ao, có chút chột dạ như

đang ăn trộm, vô cùng căng thẳng. Đúng lúc này, sau lưng bỗng có người
lên tiếng: “Cô nương đang định bắt trộm cá sao?”

Bốn phía vô cùng yên tĩnh, sau lưng tự dưng có một người đột ngột

xuất hiện, Vân Phỉ giật mình, sợ tới mức định hét toáng lên. Nàng quay đầu
lại thì phát hiện đó chính là chàng trai mình nhìn thấy trong rừng trúc ban
nãy. Nàng vừa xấu hổ vừa lúng túng, có cảm giác như đi ăn trộm bị người
ta bắt tại trận nên vội vàng cầm cái mẹt bước ra khỏi ao. Nước trong ao
bám từng giọt vào chân nàng, nàng cúi đầu đứng trước mặt Úy Đông Đình
cao lớn, ấp a ấp úng giải thích: “Đệ đệ của ta bị bệnh, muốn uống chút canh
cá, lúc nãy ta ra suối nhưng không bắt được, cho nên…”

Úy Đông Đình từ trên cao nhìn xuống nên chỉ thấy được gương mặt

nhỏ nhắn như lòng bàn tay và chóp mũi xinh xắn của nàng. Hai gò má đang
dần ửng hồng, đẹp như có những áng mây che phủ. Dáng vẻ thẹn thùng của
nàng đúng là vừa thú vị vừa dễ thương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.