THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 319

Lén đưa mắt nhìn, Lục Nguyên đang ngồi ngay ngắn, chắc là không

nghe thấy. Nàng thầm thở phào, đưa tay lên bụng, nhấn mạnh vài cái.

Nhưng một lúc sau, Lục Nguyên lặng lẽ lấy một cái hộp giấy được gói

cẩn thận từ sau lưng ghế dựa ra, đẩy tới trước mặt nàng rồi tiếp tục duy trì
trạng thái ngồi ngay ngắn nghiêm chỉnh ấy.

Vân Phỉ vừa thấy mấy chữ 'mỹ vị' được viết trên hộp giấy thì lập tức

ngượng chín cả mặt. Đây là cửa hàng điểm tâm khá nổi tiếng ở kinh thành,
Úy Đông Đình từng nhiều lần mua cho nàng những món điểm tâm trong ấy.
Có thể thấy được cái túi giấy này chính là thức ăn vặt Lục công tử mang
theo để ăn trên đường.

Tuy hắn có lòng tốt nhưng làm như vậy quả thật khiến Vân Phỉ thêm

ngượng ngùng. Vân Phỉ cố giữ bình tĩnh nhận lấy cái hộp, đỏ mặt nói cảm
ơn.

Mở cái hộp giấy ra, bên trong có đậy một tờ giấy dầu, một hương vị

ngọt ngào bay vào mũi. Bên trong là những món điểm tâm khác nhau như
mứt quế hoa, mứt táo, mứt khoai từ... đủ các màu sắc vào sắp xếp đẹp mắt.
Vân Phỉ lấy từ trong tay áo ra một cái khăn tay, bao một miếng mứt quế
hoa, bỏ vào miệng.

Lẽ ra, Vân Phỉ đang ăn thì không nên nhìn, nhưng không gian trên xe

ngựa chỉ có thế, hai người lại ngồi đối diện nên ánh mắt của Lục Nguyên
lại bất giác lướt qua lướt lại trên mặt nàng.

Hắn phát hiện, tướng ăn của nàng vô cùng tao nhã, trong từng cử chỉ

đều lộ ra vẻ nho nhã quý phái, khác hẳn với dân thường, nhưng nàng lại nói
một thân một mình tới kinh thành nương nhờ họ hàng. Hắn bỗng thấy tò
mò về thân thế của nàng nhưng lại không tiện hỏi, chỉ âm thầm đoán già
đoán non. Đoán cả buổi trời vẫn không có kết quả, ngược lại càng thấy tò
mò hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.