THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 393

“Vân Phỉ, thái hậu vốn định chờ cha con về tới Kinh Châu thì sẽ tổ

chức hôn lễ cho con và Đông Đình thật long trọng, ai ngờ xảy ra chuyện
như vậy. Một khi chiến cuộc đã xảy ra thì không biết đánh tới ngày tháng
năm nào nữa. Cha tuổi tác đã cao, lại chỉ có mình Đông Đình là con trai
nên cha muốn đưa con về kinh thành lập tức thành thân với Đông Đình,
như thế mới thỏa được sự mong mỏi của cha.”

Vân Phỉ kinh ngạc ngẩng đầu lên, ngẩn ngơ nhìn Úy Trác. Cổ họng

nàng như bị ai bóp nghẹt, không nói được lời nào.

Úy Trác nhìn nàng với ánh mắt hiền hậu đến mức làm người ta thấy

lạnh người.

Vân Phỉ biết nếu mình không đồng ý thì hắn sẽ trói nàng thành cây

bánh tét rồi ném lên giường của Úy Đông Đình. Hảo hán không ngại chịu
thiệt trước mắt, hiện nay nàng thân cô thế cô, hoàn toàn không phải là đối
thủ của Úy Trác.

Nàng ngoan ngoãn gật đầu: “Vân Phỉ nghe theo sự an bài của thừa

tướng đại nhân.”

Úy Trác rất hài lòng với thái độ hợp tác của nàng, hắn vuốt chòm râu,

nói: “Chuyện cấp bách nên đành phải để con chịu ấm ức. Đợi cha con đẩy
lùi Lâm Thanh Phong, thái hậu và hoàng thượng về triều thì sẽ tổ chức lại
hôn lễ. Hôm nay con nghỉ ngơi cho tốt đi, sáng ngày mai cha sẽ về kinh
cùng con, tổ chức hôn lễ cho con và Đông Đình.”

Nếu không phải Úy Trác đi cả đêm từ kinh thành đến đây, suốt đêm

không ngủ nên mệt mỏi, cộng thêm tiểu hoàng đế đột nhiên bị bệnh thì lúc
này hắn đã lập tức dẫn Vân Phỉ về kinh. Đêm dài lắm mộng, trước mắt lập
trường của Vân Định Quyền rất quan trọng, cho nên hắn phải gấp rút tiến
hành hôn lễ này, để gạo nấu thành cơm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.