THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 396

Trong phủ đèn đuốc sáng ngời, đọc đường đều treo đèn lồng đỏ có dán

chữ hỉ, từ hành lang cho đến nhà sau, ngay cả màn đêm cũng được nhuộm
màu hoan hỉ.

Vân Phỉ theo Thẩm Thị đi vào nơi ở của Úy Đông Đình. Nơi này được

bài trí càng thêm có không khí mừng rỡ, ngay cả thân cây trong vườn cũng
treo lụa đỏ.

Sắc đỏ ấy càng ngày càng đậm thì tâm trạng của Vân Phỉ cũng ngày

càng nặng nề. Tuy nàng chưa bao giờ mong mỏi quá nhiều vào việc tình
cảm, nhưng cũng không ngờ được là bị ép cưới vội vội vàng vàng như thế.

Thu Quế và Vãn Phong dìu nàng vào phòng. Dưới đất trải thảm đỏ,

chiếc lư hương bằng đồng vàng có hình sư tử dũng mãnh đang tỏa ra hương
thơm lượn lờ. Nhìn cách bài trí, có lẽ căn phòng này chính là phòng tân
hôn.

Thẩm Thị mỉm cười, nói: “Thiếu phu nhân đi đường mệt nhọc rồi,

người tắm rửa thay quần áo đi, lát nữa tướng quân về sẽ cùng dùng cơm.”

Vân Phỉ gật đầu, nói với Thẩm Thị: “Ta khát rồi, châm cho ta ly trà

đi.”

Nàng chậm rãi uống xong ly trà thì nước nóng cũng được chuẩn bị

xong.

Phía sau phòng ngủ chính là phòng tắm, sau bốn tấm bình phong là

một tấm màn bằng lụa đỏ treo từ trần nhà xuống, nhẹ nhàng lay động,
giống như một làn nước được ánh chiều tà chiếu đỏ.

Giữa phòng tắm là một cái bồn tắm vừa rộng vừa dài, gần như có thể

nằm được trong đó. Hơi nước bốc lên lượn lờ, dày đặc như là sương mờ
vào sáng sớm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.