THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 574

chỗ dựa cả đời này, đáng tiếc vẫn không thể thoát khỏi con đường của mẹ
mình, bị đàn ông lừa dối trót lọt, không còn một mảnh giáp.

Xem ta tình yêu chính là thuốc mê khiến cho người ta mất đi lý trí, trở

nên đơn thuần và ngốc nghếch.

Nàng gạt những giọt nước mắt lạnh giá trên mặt, tự nhủ với bản thân

sau này sẽ không bao giờ tin tưởng y nữa, nếu không sẽ còn thê thảm hơn
cả mẹ mình.

Cả đêm trằn trọc không ngủ, sáng hôm sau Vân Phỉ cảm thấy người

không được khỏe, không muốn ăn uống gì, lòng thì buồn bực. Những lời
tình thâm ý trọng mà Úy Đông Đình nói với nàng vẫn đang quanh quẩn bên
tai, không cách nào xua đi được. Nàng phiền não đến độ muốn bổ đầu mình
ra, lôi những lời nói ngọt ngào giả dối ấy ra, giẫm cho tan nát dưới chân.

Nàng an ủi bản thân có lẽ ngủ một giấc thì sẽ không nghĩ đến những

chuyện này nữa, nhưng nằm trên giừng vẫn không thể không nghĩ ngợi, tất
cả hồi ức đều tập trung lại, những ngọt ngào ban đầu trở nên đắng nghét vì
sự lừa dối kia.

Nàng đứng dậy định đi tìm Lưu ngự y để ông ta cho mình một ít

thuốc, uống vào thì có thể ngủ một giấc ngon lành, nếu không cứ đêm
không ngủ được thế này thì sẽ rất dễ sinh bệnh.

Mấy ngày nay, Lưu ngự y và mấy vị ngự y cứ canh giữ ngoài phòng

của Úy Trác bất kể ngày đêm.

Đi đến hành lang thì gặp được Lưu ngự y và một vị ngư y khác đang

nhỏ tiếng bàn bạc gì đó. Vân Phỉ không gấp, đợi Lưu ngự y nhìn thấy mình
thì mới mỉm cười với ông ta.

Lưu ngự y làm như không thấy nàng, ngược lại quay người qua tiếp

tục nói với người kia, nhưng bàn tay đang để sau lưng thì lại chỉ về hướng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.