THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 63

Phục Linh cũng không dám tin nên thò đầu nhìn tờ giấy trong tay

Bạch Thược một cái, rồi cả kinh la lên: “Trời ạ, đúng là rau huyên, không
ngờ tiểu thư lại thích ăn rau huyên! Trời ạ, chẳng phải có chết cô cũng
không chịu ăn nó sao?”

Vân Phỉ: “.....”

Ai ngờ Phục Linh ngốc nghếch lại vui mừng hớn hở vỗ tay: “Chúc

mừng Úy công tử, Úy công tử trả lời đúng rồi, thật là tốt quá!” Nàng ta cảm
thấy chàng trai thông minh tuấn tú như vậy thật là thích hợp với vị tiểu thư
xinh đẹp như hoa, tinh ma ranh mãnh nhà mình.

Vân Phỉ vội vàng từ sau bức rèm chạy ra, dùng tốc độ sấm sét để bịt

miệng nàng ta lại, sợ người bên ngoài nghe được.

Bạch Thược giương mắt chết lặng. Tiểu thư có ý gì đây chứ? Định giở

trò lật lọng sao?

Thừa dịp Bạch Thược ngẩn người, Úy Đông Đình với tay lấy được tờ

giấy tiết đào. Vật chứng đã tới tay, xem con hồ ly bé nhỏ này làm sao giở
trò lật lọng đây?

Y nhìn nàng với vẻ rất hứng thú, khóe môi cũng không nén được mà

nở một nụ cười mỉm.

——

Vân Phỉ không cách nào ngờ được tình hình sẽ trở nên thế này nên có

phần lúng túng. Nhưng nàng cũng nhanh chóng trấn tĩnh trở lại rồi nhìn Úy
Đông Đình, nghiêm nghị nói: “Úy công tử, ta nhất thời lỡ bút, viết nhầm
thành món mà mình ghét nhất. Phục Linh có thể làm chứng món ăn mà ta
ghét nhất trên đời là rau huyên, đúng không Phục Linh?”

Phục Linh bị bịt miệng, không tình nguyện gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.