THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 734

A Tông hay không? Lúc này mới nhớ đến chúng tôi, ông không cảm thấy
đã quá muộn rồi sao?”

Sắc mặt Vân Định Quyền cứng đờ, bất giác thả tay Vân Phỉ ra.

Vân Phỉ bưng ly rượu lên, mỉm cười: “Cha, cha đã từng nếm trái cảm

giác mình đang rất hạnh phúc thì bỗng nhiên bị người mình yêu nhất đâm
một kiếm chưa?”

Vân Định Quyền ngẩn ngơ, không nói được câu nào.

“Một kiếm mà Vân Thừa Cương đâm vào tim cha còn nhẹ hơn rất

nhiều một kiếm mà cha đâm vảo lòng mẹ. Cho nên, con phải thay bà ấy bồi
thêm một nhát nữa. Lâm Thanh Hà đã gả cho châu mục Giang Châu: Vạn
Quan Lâm, hắn chưa tới ba mươi tuổi, trẻ hơn cha rất nhiều, cũng lương
thiện hơn cha rất nhiều.”

Mặt Vân Định Quyền tái mét.

“Thật ra, người cắm sừng cha không phải là Triệu Hiểu Phù, cũng

không phải Lâm Thanh Hà mà là Anh Hồng Tụ.”

“Vân Thúy bị một tương quân đã hơn năm mươi tuổi của Lâm Thanh

Phong chiếm làm vợ, giống như cha cưỡng đoạt Triệu Hiểu Phù vậy. Cha
xem, đây là báo ứng của ông trời đó.” Vân Phỉ thở dài: “Nhưng mà cha
cũng đừng quá đau lòng, bởi vì Vân Thúy không phải là con gái ruột của
cha mà lả con của Anh Hồng Tụ và Vân Thập Thất. Năm ấy cha lấy tiền
của mẹ, bảo Vân Thập Thất mang đến cho Anh Hồng Tụ. Cứ tới lui thường
xuyên như thế, hai người bèn dan díu với nhau.”

Vân Định Quyền đưa tay ôm ngực, loạng choạng vài bước: “Không

thể nào! Không thể nào!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.