THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 744

Nguyên cứu giúp nàng mới có ngày hôm nay, cho nên phải sinh một đứa
con gái để làm thông gia với Lục Nguyên. Ai ngờ liên tục sinh ba đứa con
trai, Lục Khác đã sáu tuổi rồi, bây giờ mới được như ý nguyện.

Vân Phỉ đang nghĩ ngợi mông lung thì Úy Đông Đình bế con gái đi

vào, vui vẻ nói: “Ta đã nghĩ ra tên cho con gái mình rồi!”

“Tên gì?”

Úy Đông Đình nhẹ nhàng dùng tay chọt vào gò má bầu bĩnh của con

gái, mỉm cười nói: “Con gái ta tên là Úy Chỉ Nhi, là tiểu cô nương có phúc
khí nhất trong thiên hạ.”

Chỉ Nhi? Vân Phỉ cười tươi tắn. Hoàng thượng đúng là hoàng thượng,

đặt tên đúng là hay hơn nàng nhiều, không phục cũng được. Vừa hay vừa
có ý nghĩa. Nàng đón lấy con gái từ trên tay Úy Đông Đình, véo nhẹ mũi
của nó: “Chỉ Nhi, Lục Khác ca ca đợi con sáu năm rồi đó.”

Úy Đông Đình hừ một tiếng thật chua, thầm nghĩ: muốn cưới con gái

ta, phải xem tiểu tử kia có bản lĩnh ấy không đã.

***

Sáu năm sau.

Khi Lục Khác bước vào Tê Linh Các thì đúng vào giờ ngọ, bên trong

im phăng phắc, gió mát từ ao hoa quỳnh ở phía sau khẽ thổi tới.

Trên chiếc bàn tinh xảo có rất nhiều trái cây tươi, Lục Khác phát hiện

có mấy trái mình chưa bao giờ thấy qua.

Lục gia giàu ngang quốc khố, dù là quả vải ở Lĩnh Nam cậu cũng từng

nếm qua. Trên đường đi gặp đình đài lầu các, cung điện lộng lẫy nhưng Lục

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.