THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 75

Quán trọ như Xuân được coi là quán trọ rộng lớn và xa hoa nhất thành

Kinh Châu. Nghe Tống Kinh Vũ nói, Úy Đông Đình toàn ở phòng thượng
hạng, xem ra có rất nhiều tiền.

Vân Phỉ đi đến trước cửa, nhìn hai cái đèn lồng đỏ dán 'tứ quý như

xuân' và 'tân chí như quy' [2], hít sâu một hơi. Cha sắp về tới nơi rồi, bất
luận thế nào thì tối nay cũng phải giải quyết ổn thỏa chuyện này.

[2] Tứ quý như xuân: Bốn mùa đều như mùa xuân

Tân chí như quy: khách đến thoải mái như ở nhà

Nàng xoay người lại nói với Tống Kinh Vũ: “Huynh canh chừng ở

ngoài cửa sổ phòng hắn, nếu ta gọi thì hãy xông vào.” Nàng dự tính tiên lễ
hậu binh, nếu có thể giải quyết chuyện này trong êm thấm thì tốt quá.

Tống Kinh Vũ gật đầu: “Tiểu thư yên tâm.”

Đương nhiên là nàng yên tâm rồi. Kinh Châu là thiên hạ của Vân Định

Quyền, ở trong địa bàn của cha thì nàng còn sợ gì chứ. Hơn nữa trong tay
áo của nàng còn mang theo ám khí do Tống Kinh Vũ đưa cho nàng, cự ly
của nó là hai trượng, đủ để phòng thân.

Vân Phỉ bước vào quán trọ, tiểu nhị vừa thấy là mắt sáng ngời. Đúng

là một thiếu niên tuấn tú thanh nhã, cử chỉ bất phàm.

Bộ quần áo màu xanh lục có hoa văn hình lá trúc thật tao nhã càng tôn

lên vẻ đẹp trong trẻo như ngọc của nàng. Trên gương mặt trắng nõn là đôi
mắt đen lay láy, lấp lánh như biết nói, vừa nhìn là đã khiến người ta thấy
thích ngay mà không cần lý do.

Tiểu nhị nhiệt tình hỏi: “Công tử dừng chân gọi món hay là ở trọ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.