THÂU TRỌN GIÓ XUÂN - Trang 93

dữ.

“Cha, xảy ra chuyện gì vậy?”

Vân Định Quyền hừ một tiếng, phất tay bỏ đi.

Chẳng lẽ là đến tìm mẹ đòi tiền, mẹ không đưa nên ông ấy trở mặt?

Vân Phỉ lật đật chạy vào trong, chỉ thấy Tô Thanh Mai rơi lệ đầy mặt, khóc
đến nỗi nức nở nghẹn ngào.

“Mẹ, rốt cuộc có chuyện gì vậy?”

“A Phỉ.” Tô Thanh Mai thấy con gái như thấy cứu tinh, nắm chặt tay

nàng, nói: “Cha con định đưa A Tông lên kinh thành làm con tin.”

Vân Phỉ cứ tưởng là hai người tranh chấp về chuyện ngân lượng,

nhưng vừa nghe có liên quan tới A Tông thì lòng cũng bối rối theo: “Rốt
cuộc là có chuyện gì? Mẹ nói chậm rãi thôi.”

Tô Thanh Mai vừa giận vừa lo, khóc đến nghẹn ngào, hoàn toàn

không thể nói cho rõ ràng. Vân Phỉ đứng dậy chạy ra khỏi phòng, đuổi theo
tới cửa rũ hoa thì gặp Vân Định Quyền.

“Cha, A Tông phải lên kinh thành làm con tin sao?” Vân Phỉ thở hổn

hển, nhìn hắn, đôi mắt như nước hồ thu tràn ngập sự kinh ngạc cùng nghi
hoặc.

Vân Định Quyền cãi nhau với Tô Thanh Mai xong còn chưa hết giận

nên không trả lời câu hỏi của nàng mà đi thẳng tới thư phòng, lúc ấy mới
nói: “Tần Vương dùng danh nghĩa trừ gian thần để khởi binh, thủ ở phía
đông Lạc Dương. Triều đình phong cha là Phiêu Kỵ đại tướng quân, giao
cho bình quyền ở Nam Dương để thảo phạt Tần Vương. Bảo A Tông vào
kinh là để làm thư đồng cho hoàng thượng chứ không phải con tin gì cả.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.