THẦY LANG - Trang 112

- Đừng nói vớ vẩn nữa đi!

- Sao lại vớ vẩn?... Ông đừng lo. Không có tháng nào không có kẻ đến

ướm hỏi em đâu. Dù là gái góa, em cũng chưa phải hạng bỏ đi. Chủ nhật
vừa rồi, chính ông thấy đấy. Ông lão Ba-ran và lão làm vườn Si-vếch ở
Vix-ku-nư đến đây hỏi em cho anh chàng Mi-xtrô-nếch. Em chẳng thèm
một anh chồng như thế. Em chẳng thèm, mặc dù anh ta sẽ thừa kế của cha
cả một vô-uka

[26]

đất. Nhưng em sẽ lấy ông, chỉ cần ông nói một lời thôi.

Ông không biết chứ, bố Prô-cốp sẽ vui biết mấy...

- Zô-nhia, tôi lấy vợ làm gì?...

- Ông không thích em à?

- Đâu phải chuyện không thích. Không ai làm tôi thích cả. Tôi đâu

phải người để lấy vợ.

- Thế tại làm sao?

- Thế đấy.

- Ông không cần đàn bà hả? Thật không?

- Không cần thật mà.

- Thế thì ma quỷ bắt ông đi cho rảnh! Zô-nhia đột nhiên nổi cáu. Cầu

cho ông đứng trên gò mà không thấy mặt trời! Cho thiên lôi giết ông đi!
Cầu cho ông ngâm chân trong nước mà chịu chết khát! Trong hắn kìa! Đồ
vô dụng chưa kìa? Cương quyết thế à?... Được, được... tôi sẽ cạch cái mặt
ông! Phù!

Cô ta lao ra, mặt đỏ bừng vì tức giận, đập cửa đánh sầm một tiếng.

Nhưng ngày hôm sau cơn giận không còn chút gì trong cô. Cô lại âu yếm
múc xúp cho ông ăn thêm; cô rót cho ông nước trà đặc hơn những người
khác và tươi cười phô ra hàm răng đều đặn, trắng nõn nà.

Ngoài Zô-nhia, không một ai khác ở cối xay nhòm ngó đến cái nhà

ngang của ông An-tô-ni, dĩ nhiên không kể cô bé Na-tan-ka.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.